mười Cô Gái Ngã
Ba Đồng Lộc)
Hôm nay đứng đây
Trước Ngã Ba Đồng Lộc
Từ đỉnh núi Trọ Voi nhìn xuống
Sao bỗng dưng lại nước mắt rưng rưng!
Đây là quê hương của mười Liệt Nữ Anh Hùng
Tần, Cúc, Rạng, Xuân, Xuân, Hường, Hà, Xanh, Nhỏ, Hợi(*)
Nhiều gia đình cơm chưa đủ no, trẻ con không được may áo mới
Các em phải bỏ học dở dang để giúp cha mẹ làm đồng
Trận lụt nào nhà cửa, người già, con thơ, phụ nữ
Cũng bồng bềnh giữa trời nước mênh mông!
Nhưng các Chị có biết không?
Nơi mười Chị nằm đây, giờ là cổng tới Thiên Đường
Với Tháp Chuông Đồng Lộc linh thiêng dựng trên đồi Mũi Mác
Với Tượng Đài nữ TNXP quên mình xông pha nơi trận mạc
Cùng Nhà Tưởng Niệm các anh hùng được xây dựng khang trang
Những vong linh liệt sĩ TNXP giờ đã có Bia Đá chữ vàng
Tôi đã đọc thấy tên người em trai tôi trên đó!
Ai ghé qua cũng tưởng đây là ngoại vi thành phố
Của một nước Âu Châu nơi chân trời
Nằm lạc giữa quê tôi
Ngã Ba Đồng Lộc hôm nay
Cũng là một Vọng Hải Đài của biển đảo xa xôi
Từ đỉnh núi Trọ Voi nhìn ra là Biển Cả
Qua ống nhòm còn thấy rõ “Tàu Lạ” đánh đuổi ngư dân mình đánh
cá
Xin các Chị hãy gióng lên những hồi chuông, những hồi chuông!
Sẽ có hơn hai triệu Vong Linh Liệt Sĩ về ngay đây tất cả
Không phải giờ ăn cơm!
Không phải đã đến giờ đọc báo!
Cũng không phải giờ tập hợp để điểm danh!
Càng không phải chuông gọi tới để nghe về “Chỉnh Đốn Đảng”!
Mà là về đây để đánh đuổi lũ “Tàu Lạ” kia, nhằm cứu giúp ngư
dân!
Vì họ là anh chị em, là bạn bè, là đồng hương của các Chị
Đau đớn quá các Chị ơi!
Thật oan uổng máu xương của những người đi đánh Mỹ!
Vì những kẻ vô lương tâm kia giờ chúng chỉ cần tiền tài và
ngai vị
Xây dựng cái tượng đài thật to để canh cho chúng nhỡn nhơ
Vơ vét cướp bóc của dân rồi gửi tiền vào các nhà băng Thụy
Sĩ
Để nếu có chuyện gì xẩy ra, là “A lê chuồn, mặc xác ai ngẩn
ngơ!”
Chỉ khổ những người dân còn ảo tưởng ngây thơ
Đang nhẫn nhục ngồi chờ các quan trên che chở
Còn những ai biết nghĩ suy trăn trở
Đang từng ngày phải đối mặt với lao tù
Nếu ai kia không chịu được đòn thù
Đành phải tự khép mình sống cuộc đời ích kỷ!
Các Chị ơi!
Đồng Lộc xưa là Ngã Ba ra chiến trường đánh Mỹ
Nhưng lịch sử đã sang trang, giờ là Ngã Rẽ của Non Sông
Dân Việt hôm nay đã nhận ra “sự giúp đỡ vô tư” của bè lũ Mao
Trạch Đông
Thúc dục chúng ta đánh Mỹ với danh nghĩa “tình láng giềng
đồng chí”
Để khi Mỹ vừa rút đi, chúng đã tràn sang đòi xâm chiếm cả Biển
Đông!
Rồi dụ dỗ bè đảng tham chức, tham quyền nhằm cướp cả Núi Sông
Tại Tháp Chuông Đồng Lộc hôm nay, xin nguyện cầu các Chị
Hãy gióng lên những hồi chuông chống Hoa Cộng căm hờn
Để thức tỉnh những người dân còn say sưa thời chống Mỹ
Nhằm đoàn kết Giống Nòi cùng cứu lấy Giang Sơn!
Ngã Ba Đồng Lộc, 8 - 3 - 2012
Đặng Huy Văn
(*) Tên của mười cô gái thanh niên xung
phong (TNXP) đã anh dũng hi sinh tại Ngã Ba Đồng Lộc, huyện Can Lộc, Hà Tĩnh
vào lúc 5 giờ chiều ngày 24/7/1968, khi một quả bom Mỹ rơi đúng nơi các cô ấy
đang san sửa đường cho xe qua: Võ Thị Tần, Hồ Thị Cúc, Trần Thị Rạng, Nguyễn
Thị Xuân, Dương Thị Xuân, Trần Thị Hường, Võ Thị Hà, Hà Thị Xanh, Nguyễn Thị
Nhỏ, Võ Thị Hợi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét