ĐẶNG HUY VĂN
(Chúc Mừng Năm Mới 2020)
Ôi ước gì Hai Ngàn Hai Mươi tới
Cờ Long Tinh phấp phới đón Cờ Hoa(1)
"Cờ Phúc Kiến" theo "cha" về cố quốc(2)
Hoàng Trường sa sẽ về lại Sơn Hà!
Vào những ngày đầu năm 2012, Đặng Huy Văn - Một Tiến sỹ Toán học, một nhà giáo đã về hưu đang sinh sống tại Hà Nội đã gửi đến Bichkhe.org những lời tâm sự đau đáu về những buồn vui cuộc đời. Một đời nghề dành cho Toán học nhưng hình như một đời người của Đặng Huy Văn lại dành cho thơ, cho dù, anh từng thú nhận: “Trước ngày 24/11/2011, chưa bao giờ gửi đăng thơ (hôm đó gửi bài "Tình bay như khói sương" cho nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo, đơn giản chỉ để nhờ anh ấy gửi dùm cho chị Ngô Vũ Dao Ánh vì tôi không có địa chỉ của chị ấy). Đó cũng là bài thơ đầu tiên đăng trên mạng”. Trong thư, anh có đề nghị chúng tôi chỉ giới thiệu đơn giản rằng: "Đặng Huy Văn là một giảng viên đại học tại Hà Nội, thích làm thơ yêu nước" thôi. Nhưng đọc hơn 10 bài thơ anh gửi về, chúng tôi lại nhận thấy rằng: Thơ anh dù viết về đề tài nào cũng đau đáu trong lòng một tình yêu nước, yêu đời, đều hướng đến giá trị Chân - Thiện - Mỹ vĩnh hằng mà nhân loại cần hướng đến. Anh có những câu thơ xa xót về biển đảo quê hương. Tôi thực sự yêu những câu thơ da diết của anh về đảo: “Đảo Gạc Ma kia rồi!/ Hòn Vọng Phu đợi mãi/ Sao Anh không về lại/ Chỉ một lần yêu thôi?// Trên biển xác Anh trôi/ Máu thắm cờ đỏ rực/ Nhớ Len Đao mẹ khóc/ Tưởng Anh còn trong nôi!”. Viết về Trường Sa đầy âm vang biển sóng, thơ Đặng Huy Văn có sức nối dài về bề sâu và lay động mạnh đến cả lịch sử bốn nghìn năm bi tráng của dân tộc anh hùng: “Giữ Trường Sa, con trai đầu ngọn sóng/ Hòn Vọng Phu đợi mãi cuối chân trời! / Giữ Hoàng Sa, con gái cưng trong mộng/ Đã dạn dày qua bão tố, em ơi!”. Đọc những bài thơ anh viết về hai Nhạc sĩ lừng danh Văn Cao và Trịnh Công Sơn, tôi nhận ra, trong con người Toán học ấy một rung động nghệ thuật sâu sắc đặt trên cơ sở nhân cách và tài hoa của người làm nhạc. Thơ anh không những rung động về nhạc mà còn (chủ yếu) rung động về “nhân cách âm nhạc”. Với “bác” Văn Cao, anh thổ lộ: “Yêu nước thương nhà hồn khắc khoải/ Yêu bè quí bạn biển đầy vơi/ Nếu như ai cũng như đời bác/ Cõi Niết Bàn đâu chỗ bác ngồi!”. Văn Cao rung động anh bằng tình yêu nước thì Trịnh Công Sơn lại cảm hóa anh bằng sự đồng cảm đến nao lòng: “Có đôi lần thấp thoáng những lời ca/ Mà người khác nhận bóng mình trong đó/ Em chỉ âm thầm giở từng trang thư cũ/ Đã nâng niu gìn giữ tự bao năm!”. Thơ anh hay khi viết về những lắng đọng ở bề sâu đã được đúc kết, chiêm nghiệm. Thơ anh cũng còn những câu kể khi viết về những vấn đề thời sự bộn bề. Tôi yêu những câu thơ thấm lắng chiều sâu và tôi quý những câu “kể” thấm một tình yêu nước. Bichkhe.org xin giới thiệu chùm thơ 5 bài của tác giả Đặng Huy Văn cùng bạn đọc trong và ngoài nước (TS Mai Bá Ấn). |