Hiển thị các bài đăng có nhãn Hồi Ký. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hồi Ký. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

ANH HAI VÀ NHỮNG LỜI TRĂNG TRỐI CỦA BA TÔI

PHÚC ĐÌNH

Mẹ tôi vốn đã bị mồ côi mẹ từ lúc 5 tuổi, mồ côi cha từ năm 10 tuổi. Lớn lên mẹ tôi đã phải lang thang đây đó đi ở giúp việc cho người nên mẹ rất thiếu thốn tình cảm. Tình cờ, mẹ đã gặp ba tôi là một người cộng sản mới ra tù rồi cưới nhau, những tưởng được làm dâu ông bà nội tôi giàu có thì bớt khổ. Ai ngờ ba tôi cứ thoát ly đi hoạt động cách mạng nay đây mai đó, một mình mẹ tôi đã phải ở nhà bươn chải nuôi 5 thằng con trai khờ dại nên cơ cực vô cùng.

Thứ Hai, 6 tháng 6, 2016

NHỚ SƯ THẦY CHÙA TỊNH LÂM

PHÚC ĐÌNH
(Để tưởng nhớ vị sư thầy kính yêu thời thơ ấu của tôi)
 
Quê tôi có ngôi chùa cổ Tịnh Lâm rất đẹp. Chùa nằm trên một ngọn đồi có tên là Rú Trò nhìn xuống một bàu nước rộng. Bàu nước này được nối với dòng sông Kẻ Gỗ thủy triều lên xuống ngàn đời ôm lấy quê hương yêu dấu của tôi. Nghe ông nội tôi kể, chùa đã được lập ra từ thời Trần. Đến thời Lê, chùa được tôn tạo lại đàng hoàng hơn. Đặc biệt là thời Trịnh Nguyễn phân tranh, Chúa Trịnh đã lấy một bà ở quê tôi làm phi. Bà Phi này sau đó đã công đức xây dựng lại chùa Tịnh Lâm khang trang, có nhiều tượng Phật, ban thờ, bát nhang, có chính điện, bái đường, hậu cung và nhà Tăng như các chùa lúc bấy giờ ở ngoài Bắc. Đến đời Vua Tự Đức, nhiều người đỗ đạt ở Hà Tĩnh, Nghệ An đã công đức tôn tạo lại chùa Tịnh Lâm một lần nữa. Lần này, ngoài việc mở rộng bái đường và hậu cung ra, còn xây lại nhà Tăng rộng rãi khang trang hơn để cho sư thầy, các tiểu và khách thập phương có chỗ ở, chỗ ăn và chỗ học. Quả chuông lớn hiện nay vẫn còn nghe nói cũng đã được đúc từ thời Tự Đức ấy.

Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

CHUYÊN VỀ NGƯỜI CHA ĐỠ ĐẦU HIROSHIMA CỦA TÔI

PHÚC ĐÌNH
(Thư ngỏ gửi ngài Tổng Thống Mỹ Barack Obama)

Hà Nội, ngày 25 tháng 5 năm 2016

Kính gửi ngài Tổng Thống Mỹ Barack Obama,

Nhân dịp tối nay, ngài sẽ rời Sài Gòn để bay đến thăm thành phố Hiroshima của Nhật Bản, tôi khẩn thiết mong được ngài mang giùm tôi bức thư ngỏ này tới người cha đỡ đầu của tôi cũng quê ở Hiroshima. Ông ấy tên là Miozawa sinh năm 1921, năm nay 95 tuổi, nên tôi hi vọng là cha đỡ đầu của tôi bây giờ vẫn còn sống.

Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2015

VIII-QUÊ NỘI TÔI AI OÁN VÀ TANG THƯƠNG VÌ CCRĐ.

Đặng Huy Văn
(Mục VIII- trong “Giấc mơ thiên đường tuổi thơ tôi”(1))
1-Vài lời phi lộ trước khi post mục VIII này lên blog.
Sau khi post mục “VII- Những ngày CCRĐ kinh hoàng trên quê ngoại của tôi(2) lên mạng, tôi đã nhận được rất nhiều tấm lòng đồng cảm với những đau thương, mất mát và kinh hoàng đối với những người thân yêu của tôi trên quê ngoại Thiên Lộc mến thương. Tuy nhiên, tôi cũng đã nhận được một số ý kiến đóng góp đại ý, chuyện đã qua thì không nên nhắc lại, hơn nữa CCRĐ đã được Hồ chủ tịch thay mặt đảng và chính phủ nước VNDCCH nhận sai lầm, đã sửa sai và đền bù thỏa đáng rồi! Vậy thực tế việc “đã nhận sai lầm, đã sửa sai và đền bù thỏa đáng rồi” ấy đã diễn ra trên quê hương tôi như thế nào?

Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

VII-NHỮNG NGÀY CCRĐ KINH HOÀNG TRÊN QUÊ NGOẠI CỦA TÔI

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

NĂM NAY VỀ LẠI THĂM THẦY GIÁO

Đặng Huy Văn

Năm ấy về thăm thầy giáo cũ
Vẫn ngôi nhà nhỏ tự bao giờ
Bên lề hẻm ngõ xưa thanh vắng
Mỗi độ hè về nắng ngẩn ngơ