(Mục VII- trong "Giấc mơ thiên đường tuổi thơ tôi")
1-Quê ngoại Phú Minh yêu dấu của tôi
Tôi
lửng thửng đi theo anh cả về quê ngoại vào một buổi sáng cuối đông
lạnh lẽo. Hai bên đường số Một, nhiều ruộng lúa chiêm đã cấy xong, ngọn
lúa xanh mơn mởn ngút ngát cánh đồng. Những đàn cò trắng bay ngang lưng
trời thong thả sải cánh. Thỉnh thoảng một vài đàn cò hạ cánh xuống
những ruông lúa vừa mới cấy xong bắt tôm bắt cá.
|
Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015
VII-NHỮNG NGÀY CCRĐ KINH HOÀNG TRÊN QUÊ NGOẠI CỦA TÔI
Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015
GIẤC MƠ THIÊN ĐƯỜNG TUỔI THƠ TÔI
Đặng Huy Văn: Giữa tháng 11/2013, tình cờ tôi nhận được Email của một thầy giáo ở Nha
Trang xưng danh là nhà giáo Nguyễn Chính, là chủ nhân của một trang mạng xã hội
khá thú vị được đặt tên là “MỘT CÕI ĐI VỀ”, nguyenhoalu.wordpress.com.
Trong thư, anh ấy nhận là đã đọc gần hết các bài thơ của tôi và đã
khích lệ tôi về các bài thơ đã đăng trên “Đặng Huy Văn Blog” và các trang mạng
xã hội trong và ngoài nước khác. Nhưng trong các thư sau thì nhà giáo Nguyễn
Chính lại khuyên tôi nên viết thêm cả văn xuôi nữa cho trang Blog của mình
phong phú hơn. Tôi nói, tôi cũng đã từng viết ký ức tuổi thơ được vài trăm
trang cách đây một vài năm nhưng không dám đăng vì sợ người ta chê cười, bởi vì
tôi viết tẻ lắm, mà lại chỉ toàn nói về mình thì đâu có ích gì cho ai? Nhưng nể
lời nhà giáo Nguyễn Chính cứ khăng khăng đòi đọc, nên cuối năm 2013 tôi đã đăng
lên trang nhà phần đầu của cuốn Ký Ức Tuổi Thơ mang tên “Giấc mơ Thiên Đường
tuổi thơ tôi” như nhà giáo Nguyễn Chính đã đề nghị.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)