Đặng
Huy Văn: Tôi không ngờ một người bạn thời thơ ấu của tôi đã bỏ tôi đi
cả năm trời rồi mà nay tôi mới được biết! Chẳng là vì gia đình tôi quá nghèo. Từ
ngày về hưu tôi phải bươn chải nay đây, mai đó để kiếm sống nên phải chuyển nhà
liên tục, điện thoại di động lại không có nên khi bạn tôi đau ốm rồi ra đi, gia
đình bạn tôi đã không thể nào tìm được số điện thoại bàn để liên lạc với tôi.
Thật buồn là trước khi về hưu, anh ấy đã làm việc tại Văn Phòng Chính Phủ khoảng
chục năm. Với tư chất trung thực và thẳng thắn mà lại phải làm việc ở một chốn
quan trường phức tạp và nhiễu nhương như thế, thì việc sau khi về nghỉ hưu, anh
ta bỗng bị mắc “bệnh quên” theo tôi cũng là điều dễ hiểu. Quên đi thôi! Nhớ làm
gì một chốn quan trường phức tạp và nhiễu nhương như thế?
Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015
Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015
ĐÔI LỜI HỎI TỔNG BÍ THƯ
Đặng Huy Văn
ĐÔI LỜI HỎI TỔNG BÍ THƯ
(Thân
gửi TBT Nguyễn Phú Trọng)
Từ Trung Nam Hải
trở về(1)
Sao ông phấn khởi
tràn trề vậy ông?
Dân tình bức xúc
Biển Đông
Sao ông gặp “bạn”
lại không hỏi gì?
“Bạn” khen, ông
có nghĩ suy
Họ đang toan
tính điều gì hay không?
Hay Tàu hứa giúp
đảng ông
Nếu ông dâng tặng
Biển Đông cho Tàu?
Để nay mai nếu đồng
bào
Đứng lên lật đảng,
“bạn” vào cứu ông?
Thứ Tư, 8 tháng 4, 2015
BÀ CÁT HANH LONG ƠI!
Đặng
Huy Văn: Nhân dịp
tròn 70 năm ngày Việt Minh giành được chính quyền, 1945, chúng ta không thể nào
quên được những người đã có nhiều đóng góp công của cho Mặt Trận Việt Minh thời
đó, mà có lẽ bà Nguyễn Thị Năm hiệu Cát Hanh Long là người đóng góp to lớn nhất.
Trước năm 1945, bà đã hiến cho Việt Minh 20.000 đồng bạc Đông Dương tương đương
700 lượng vàng lúc bấy giờ. Trong “Tuần Lễ Vàng” của chính phủ VN DC CH, bà đã
hiến 100 lượng vàng. Sau này đi theo kháng chiến lên Thái Nguyên, bà đã góp rất
nhiều tiền gạo để nuôi bộ đội, có lúc bà nuôi cả một Trung Đoàn trong nhà.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)