Chưa bao giờ anh hết yêu em
Như tình yêu nhiều kiếp dồn tụ lại!
Anh yêu em gió nồm nam mát rượu
Những hoàng hôn trăng đội sóng xô nghiêng
Yêu Bắc Đẩu hằng đêm cao vời vợi
Soi thuyền anh đi giữ đảo linh thiêng
Giữ Trường Sa, con trai đầu ngọn
sóng
Hòn Vọng Phu đợi mãi cuối chân
trời!
Giữ Hoàng Sa, con gái cưng trong mộng
Đã dạn dày qua bão tố, em ơi!
Tưởng biển lặng, sóng yên bền vững được
Có ai ngờ Tết Giáp Dần năm trước(*)
Người láng giềng từng thân thiết của anh
Đã cưỡng đoạt em và con bằng vũ lực!
Khi anh còn dang dở cuộc chiến tranh
“Anh ơi,
Sao khi giặc cướp
Hoàng Sa thân yêu nhất
Anh đã không kêu lên
để cứu mẹ con em?
Sao anh chỉ đứng nhìn
hai mẹ con gào thét
Trong tủi nhục, hờn
oan, đau xé tim gan?
Em đã trao dâng cá
tôm, muối mặn mấy ngàn năm
Để nuôi lớn những
người con kiên cường và dũng cảm
Lý Thường Kiệt, Lê
Lợi, Quang Trung, Trần Quốc Tuấn...
Khiến Quân Tàu phải nể
phục Nước Nam !
Vậy anh hãy để cháu
con chấp nhận được
Là người cha từng biết
gìn giữ nước
Của Tổ Tiên truyền lại
tự ngàn đời!”
Lời em yêu hay lời đảo xa xôi?
Nay anh đã biết lỗi rồi, em ơi đừng nói nữa!
Xin em hãy vì tình yêu của chúng ta ngàn thuở
Mà cho anh tạ lỗi Biển Đông ơi!
Hà Nội, 25/11/2011
Ts. Đặng Huy Văn
(*) Ngày 19/1/1974 (tức ngày 27 Tết Giáp
Dần), Quần Đảo Hoàng Sa của chúng ta đã bị Trung Quốc dùng vũ lực xâm chiếm bất
hợp pháp. Trong trận Hải Chiến Hoàng Sa đó, đã có 74 người lính Việt Nam
Cộng Hòa hy sinh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét