Thủ Đô tròn ngàn tuổi
Cháu Hồng Phúc ra đời
Phải chi Đức Thái Tổ
Đã hẹn từ xa xôi?
Mà vào đêm kỳ diệu
Cháu nội được làm người
Mẹ Thu trên bàn mổ
Khóc òa gọi: "Con ơi!"
Bởi sáu năm khắc khoải
Cái ngày cháu đầu thai
Mà chưa đầy tám tháng
Cháu đã vội ra ngoài
Một tháng nằm lồng ấp
Trông như chú mèo lười
Vào thăm thương thương lắm
Thấy chỉ nằm nghiêng thôi
Đôi lúc mắt chớp chớp
Đột nhiên nhoẻn miệng cười
Gầy như con mèo ốm
Nằm hoài chẳng đi chơi
Ôi thương sao cháu nội
Mong mỏi của bao người
Mẹ cha, ông bà ngoại...
Cô, cậu, dì...đôi nơi
Đưa sữa vào bệnh viện
Đi xe buýt ngày ngày
Ông bị móc điện thoại
Mà hóa thành vận may
Bởi cháu tròn sáu tuổi
Đã biết thương ông bà
Yêu em Quân hồn hậu
Biết vâng lời mẹ cha
Mùng 7 mừng sinh nhật
Mùng 5 tới khai trường
Hồng Phúc vào lớp Một
Giữa ngập tràn yêu thương!
Hà Nội, 29/8/2016
Đ.H.V.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét