ĐẶNG HUY VĂN
(Bái vọng hương hồn người
em trai Liệt Sĩ)
Tết này buồn lắm em ơi
Pháo hoa không bắn, ai người sẻ
chia?
Mẹ già nước mắt đầm đìa
Cha còng lưng đợi em "về"
cố hương
Bảy mươi năm chẵn thân thương
Cự lùn đã bán Sơn Dương mất
rồi!
Nhớ chăng em hỡi một thời
Ngóng cha ra biển em ngồi từ
trưa
Thuyền về đầy cá, tôm, cua...
Lưới giăng giăng mắc bên bờ
biển xanh
Ráng chiều sóng biển long lanh
Sơn Dương vào lộng quê mình đẹp
sao!
Sáu mốt năm, giấc chiêm bao
Cải Cách Ruộng Đất năm nào em
ơi
Mà Bính Thân gặp Chúa Trời
Đông Yên giáo xứ dưỡng nuôi
chúng mình
Người cho cua, cá, cơm, canh...
Người vài cân gạo mẹ giành
nuôi em
Bỗng nay xứ đạo thân quen
Đông Yên sắp đổi thành tên
khác rồi
Nhà Thờ cũng phải di dời
Thánh ca khắc khoải tim người
quặn đau!
Hỡi quân la liếm trôn Tàu
Cớ sao vùi dập đồng bào Đông
Yên?
Bớ Formosa, lũ cuồng điên!
Linh Thiêng đâu dễ dùng tiền
bán mua?
Dân thà bắt cáy, mò cua
Quyết không dâng bán Nhà Thờ
Đông Yên!(*)
Để bay gây họa trăm miền
Biển xanh cá chết, đất liền
thương đau!
Diệt Việt gian, đuổi cộng Tàu!
Non sông đang gọi đồng bào đứng
lên
Mùng 4 Tết Đinh Dậu
Đặng Huy Văn
(*). Thăm lại Đông Yên, thảm
cảnh của nhiều thế hệ.(Chuacuuthe.com)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét