ĐẶNG HUY VĂN
(Viết tặng cô bác cử
tri huyện Đông Anh, HN)
Thương ông nửa ngợm nửa người
Mồm đã ngọng còn nói lời tà lưa
"...Ỷ...uật...ậy, ...ã ...au ...ưa?"
Cử tri cứ tưởng Ngọng chưa mặc quần
Ngọng ngồi trên cổ nhân dân
Mà không mặc quần nhỡ "ấy" thì sao?
Ngọng học đòi Tập bên Tàu
"Diệt ruồi đả hổ" đồng bào rõ không?
Ngọng đâu cần biết non sông
Đêm đả hổ ngày chổng mông diệt ruồi
Hổ gần tuyệt chủng Ngọng ơi
Ruồi xanh bãi rác khắp nơi tung hoành!
Hổ rừng lắm vuốt nhiều nanh
Ngọng sợ cọp nên cũng đành làm ngơ
Khiến loài hổ cứ nhởn nhơ
Thách thức Ngọng, xem dám sờ râu không?
Xuất thân con cháu cố nông
Thiếu bản lĩnh nên Ngọng không dám sờ!
Còn ruồi đầy bụi đầy bờ
Ngọng chưa đánh đã bất ngờ vụt bay
Đứa sang Tàu đứa sang Tây
Ngọng tức không biết giải bày cùng ai
Mới hay chú Tập thật tài
"Diệt ruồi đả hổ" tháng ngày thong dong
Thôi đành dâng Tập Biển Đông
Để chú giúp việc Ngọng không thể làm
Hổ, ruồi dám bảo Ngọc tham
Mà ruồi, hổ dám cười chê
Bảo Ngọng tham bát bỏ bê mâm vàng?
Còn người còn nước còn non
Còn ruồi còn hổ Ngọng còn dấn thân
Mặc ai khinh Ngọng lú đần
Còn Tàu cộng khó trăm lần cũng qua
Việt Tàu hai nước chúng ta
Ngọng mơ sum họp một nhà nay mai!
Hà Nội, 15/12/2016
Đặng Huy Văn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét