Đặng Huy Văn
1-Ngày tựu trường đầu tiên trong hòa bình
Ông nội tôi ngồi hút thuốc lá cuộn nhả
những làn khói trắng xanh mờ bên cửa sổ, tư lự nhìn ra sân trải nắng thu vàng.
Kể cũng lạ! Năm nào vào dịp này, quê tôi cũng đang mùa bão lụt. Mưa xối xả. Gió
tốc mái nhà. Gió xô đổ cây cối. Gió xoắn nát bờ tre. Vậy mà năm nay, đã cuối
tháng tám âm lịch rồi mà vẫn chưa có một trận bão nào. Mưa cũng chỉ vừa đủ tràn
mặt ruộng cho lúa mùa xanh tốt.
Nắng tháng tám nám trái bưởi. Vậy mà nắng thu năm nay cũng chỉ vừa đủ vàng để cho đồng lúa thêm tươi xanh. Vừa đủ mát để chim vàng anh hót thánh thót suốt ngày đỡ mệt. Vừa đủ tươi để làm cho má các cô thôn nữ ửng hồng. Vừa đủ hanh để làm cho đường quê khô ráo giúp chúng tôi dong trâu ra đồng khỏi lầy lội. Vừa đủ đẹp để chúng tôi được tung tăng bước tới trường trong những bộ quần áo mới.