Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

VIẾT TRONG NGÀY TẬN THẾ


Cả thế giới lo âu ngày tận thế
Ta ngồi bình thản gõ thơ chơi
Tận thế ư, đâu có gì đáng sợ?
Không anh,không tôi, không ai cả trên đời.


Trái đất sẽ xanh tươi trở lại
Không hận thù,không sâu mọt nhố nhăng
Đồng chí X cũng hiền như cỏ dại
Cuội vẫn vô tư triêu chọc chị Hằng .

Thượng đế lại bắt đầu ngày sáng thế
Những Adam,Eva mới ra đời...
Rồi ông già Nô-ê và vợ(*)
Lại cưỡi con thuyền lên đỉnh núi rong chơi.

Ta nói thật, ta mong ngày tận thế
Bởi trái đất sâu bọ quá nhiều.
Chúng nhung nhúc làm ta ghê tởm
Mà ta thì sống chỉ để Yêu.

Xin Chúa trời hãy làm phép lạ
Để lũ X, lũ Y, lũ Z... hiện hình
Để chúng được làm con người tử tế
Đừng biến chúng thành một lũ súc sinh!

Thuận An,sáng 21/12/2012
Bạn thơ: Nguyễn Xuân Lộc

(*)Chiếc thuyền của Nô-ê trong kinh Cựu ước

(Nguồn: http://thaianco.net/xuanloc)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét