Ngày quen mẹ, em mới tròn bốn tuổi
Thương quý em, anh gọi: “Út còm ơi!”
Nay gặp lại, em tươi xinh rắn rỏi
Cười bâng khuâng, em đã bốn con rồi!
Em tủm tỉm, nay đã thành bà ngoại
Cháu gái này, anh thấy giống em không?
Rồi em dẫn qua Đầm Mây thăm lại
Nơi năm xưa anh ốm suốt mùa đông...
Nơi năm xưa đây giảng đường nứa lá
Anh mê say những hàm số, phương trình
Từng ao ước tới những miền đất lạ
Như chim trời bay trong ánh bình minh
Và kỷ niệm bỗng ùa về chớp mắt
Bạn bè xưa nay ở mãi phương nào
Thầy cô giáo có nhiều người đã khuất
Phải chi hồn reo trong gió lao xao?
Em đưa tiễn trên đường xưa cuội đá
Qua Đầm Mây buốt giá những đêm say
Qua Ký Phú, Văn Yên mưa tầm tả
Qua Đại Từ, Vạn Thọ...gió heo may
Qua trời chiều Tam Đảo nhớ thương ai?
Đại Từ(*), 2012
Ts. Đặng Huy Văn
(*) Đại Từ là một huyện miền núi của tỉnh Thái Nguyên, nằm ngay dưới chân núi Tam Đảo, nơi đó có Vạn Thọ, Ký Phú, Văn Yên, Đầm Mây...nơi trường Đại Học Tổng Hợp Hà Nội lên sơ tán trong chiến tranh chống Mỹ, từ 1965-1969.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét