Đặng Huy Văn Cháu ngoại Nguyễn Phúc Bảo (tên ở nhà là Bum) của tôi năm nay đã tốt nghiệp trường Mầm Non Ban Mai tại Khu Đô Thị Việt Hưng, Long Biên, Hà Nội. Sang năm học này, cháu sẽ về quận Hoàn Kiếm Hà Nội vào lớp Một để nhờ ông bà nội cháu đưa đón. Nhân dịp này, tôi xin viết tặng cháu ngoại đôi dòng kỷ niệm.
Ôi lứa tuổi thần tiên!
Năm nay về bên phố
Bum vào lớp Một rồi
Lòng con dào dạt nhớ
Trường Ban Mai mẹ ơi!
Con nhớ nhiều cô giáo
Yêu con bốn năm trời
Nhớ bạn bè yêu dấu
Đã cùng học cùng chơi
Nhớ cây xoài trĩu quả
Ngay cổng trường đón con
Bậc cầu thang bằng đá
Bốn năm cứ quay tròn
Những tháng đầu đi học
Ông ngoại đưa tới trường
Đèo con bằng xe đạp
Ôi thương quá là thương!
Con nhớ những hàng cây
Bên đường che bóng nắng
Cho con qua mỗi ngày
Yêu con trong thầm lặng
Cho dù mai xa trường
Con vẫn luôn yêu nhớ
Mai Thy và Minh Trang
Cùng Hoàng, Huy bé nhỏ
Đã cùng vui hát múa
Cùng cắm trại, liên hoan
Bao nhiêu là kỷ niệm
Trong con bỗng ngập tràn
Ngày mai khi khôn lớn
Con không bao giờ quên
Trường Mầm Non cô Ngọc
Cô Thoa, những mẹ hiền
Ngày mai đây khôn lớn
Con không thể nào quên
Những tháng năm mẫu giáo
Ôi lứa tuổi thần tiên!
Hà Nội, ngày 25/5/2013
(Ông ngoại của Bum)
Ts. Đặng Huy Văn
MÓN QUÀ CỦA MĨ
Trả lờiXóahttp://www.doimat.cuanhcuem.net/2013/04/mon-qua.html
Những hình hài bé nhỏ,
Xinh đẹp như những thiên thần
Nhưng các em không có cánh
Mà gói trong vải niệm với thừng quấn chung quanh.
Tuổi thơ em nào biết đến an lành,
Ngoài đói khát và những cơn giận của "chúa trời", "thần thánh".
Các vị thần hằng ngày giương cánh lượn khắp trời xanh
Họ rì rầm những câu thần chú như tiếng động cơ gầm rú
theo các em vào tận giấc ngủ
dỗ các em qua cơn đói
đuổi những đám mây trên bầu trời đang che nắng cho em
đốt những lùm cây - mầm xanh le lói giữa chói chang cằn cỗi...
Người ta bảo họ đang trừng phạt người có tội
Đang truy tìm ma quỷ ám ảnh vùng đất quê em
Đám ma quỷ áo Kurta, khăn trùm đầu, cầm súng
Giống bao người khác ở quanh em
Đám ma quỷ nói cùng ngôn ngữ, ăn cùng món ăn, uống cùng nguồn nước
giống cha mẹ em
Người ta dỗ em hãy ngoan ngoãn nghe lời dạy bảo
rồi sẽ có quà
món quà của các vị thần trên cao
món quà của thế giới văn minh các em chưa từng biết đến
Ôi tuổi thơ có mong gì hơn vậy
Cây kẹo, tấm bánh quá đỗi ngọt ngào
lời dặn dò theo vào mỗi giấc chiêm bao...
Rồi hôm nay em đã nhận được quà
Nào đâu phải bánh kẹo, áo quần, đồ chơi mong đợi
Quà của thánh thần trên cao vời vợi
đến với em trong chớp lửa chói lòa
như đã ghé thăm bao trẻ em khắp trong thiên hạ
đây Viêt Nam, I rắc, Lybi
kia Triều Tiên, châu Phi, sân sau Nam Mỹ...
quà cho em là gì vậy nhỉ?
có ai biết được đâu
ngoài câu nói cuối cùng với những gương mặt thương đau:
Cha mẹ ơi, "nhân quyền" và "dân chủ!"