Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014

BỞI CÒN ĐÂY NỖI ĐAU TẾT MẬU THÂN!

Đặng Huy Văn: Thật bất ngờ vì mấy ngày Tết Giáp Ngọ trên cả nước trời rất đẹp. Ngày nào cũng có nắng nhẹ, có ngày như hôm nay tại Hà Nội, trời nắng từ sáng đến chiều. Thời nay, Tết không còn là dịp để ăn nữa mà ở nhiều vùng, Tết là để đi chơi bà con bạn bè, đi thắp hương trên mộ những người đã khuất. Vì vậy hôm nay tại Huế, sau 46 năm Tết Mậu Thân 68, có lẽ nhiều bà má đã khóc các con mình, chồng mình bên những ngôi mộ tập thể! Nghĩ đến đây, tôi đã không cầm được nước mắt khi vừa xem xong bộ phim “Tết Mậu Thân 68” của đạo diễn Lê Phong Lan trên mạng. Trời ơi! Có lẽ trên thế giới không còn có nơi nào lại xem giết người là một “thắng lợi to lớn” như trong bộ phim của đạo diễn Lê Phong Lan đó! Đặc biệt, ở những đoạn thanh minh che dấu tội ác lại quá lộ liễu và vụng về!

Thứ Năm, 30 tháng 1, 2014

CHÙM THƠ NGẮN ĐÊM GIAO THỪA GIÁP NGỌ

Đặng Huy Văn

Bài 1: Chúc Mừng Năm Mới Thầy Giáo Cũ!

Chúc thầy Giáp Ngọ sống an vui
Sang tuổi tám mươi vẫn nhoẻn cười
Chuyện cũ trăm năm lùi quá vãng
Chuyện nay chăm chút để thêm tươi
Tiền bạc, công danh thôi vương vấn
Cháu con dạy dỗ chúng nên người
Vận nước xoay vần theo thời cuộc
Mình lo sao đặng hỡi thầy ơi!

Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

ĐẤT NƯỚC LẠI BƯỚC SANG XUÂN GIÁP NGỌ!!!

Đặng Huy Văn: Nhân Xuân Giáp Ngọ lại về, nhân Thông Điệp đầu năm mới 2014 của thủ tướng VN, nhân Việt Nam vừa được bầu làm tân thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền LHQ và cuộc hội thảo “Trách nhiệm của Việt Nam trong vai trò thành viên Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc” sẽ diễn ra vào ngày 5/2/2014 tại Genève, tôi xin gửi tới quý vị một đôi lời tâm sự đầu xuân.

Xin kính chúc quý vị độc giả gần xa sang Năm Mới Giáp Ngọ dồi dào sức khoẻ, an khang thịnh vượng!

Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

GIÁP NGỌ XƯA - GIÁP NGỌ NAY

Đặng Huy Văn: Giáp Ngọ xưa, năm 1954, dưới sức ép của Trung Quốc, đất nước ta đã bị chia cắt làm hai Miền. Cuối 1953, cụ Hồ đã ra sắc lệnh “phát động quần chúng Giảm Tô và Cải Cách Ruộng Đất” trên toàn Miền Bắc, dưới sự chỉ đạo sát sao của Đoàn cố vấn Trung Quốc do Mao Trạch Đông cử sang từ 1954 đến 1956. Kết quả, đã giết chết oan uổng được hơn hai vạn người vô tội bằng xử bắn, tự tử và bỏ đói. Từ đó trở đi, nhân dân ta đã bị coi thường tính mạng, và hơn 4 triệu người cả Bắc và Nam đã bị chết oan uổng trên chiến trường trong cuộc nội chiến hai mươi năm nồi da xáo thịt từ 1955 đến 1975 để giành quyền lực.

Hậu quả to lớn của cuộc nội chiến kinh hoàng và kéo dài đó đã rẽ chia dân tộc Việt Nam cho đến tận bây giờ và ngày càng bị lệ thuộc vào cộng sản Trung Hoa xâm lược. Ngày 19/1/1974 (Tết Giáp Dần), chúng đã xâm lược quần đảo Hoàng Sa từ tay VNCH mà đảng ta không hề lên tiếng phản đối. Ngày 17/2/1979, Trung Quốc đã xâm lược 6 tỉnh biên giới phía Bắc hơn một tháng. Ngày 14/3/1988, Trung Quốc đã xâm lược đảo Gạc Ma trên quần đảo Trường Sa của Việt Nam.

Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

GIỮA HOÀNG SA XA XÔI!

Đặng Huy Văn: Có lẽ Hải Chiến Hoàng Sa, 19/1/1974, là trận Bạch Đằng Giang đầu tiên trong thế kỷ 20 của người Việt Nam chống lại quân cộng sản Trung Hoa xâm lược. Và vì vậy có thể nói, 74 người lính VNCH đã hi sinh trong trận Hải Chiến đó chính là những người “Anh Hùng Bạch Đằng Giang” bất tử trong lịch sử chống giặc xâm lăng Phương Bắc của dân tộc Việt Nam.

Nhân dịp kỷ niệm tròn 40 năm ngày Hải Chiến Hoàng Sa, tôi xin được thắp một nén hương lòng trước tượng đài tâm linh các Anh Hùng Hải Chiến và thành kính nghiêng mình tưởng niệm trước vong linh của các anh bằng một bài viết mộc mạc.

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

ĐÃ BỐN MƯƠI NĂM CON THẦM ĐỢI CHỜ BA!

Đặng Huy Văn:  Vào dịp đầu năm mới 2014, tôi tình cờ gặp lại một ngư dân đang buồn bã lang thang trên bến cảng Đà Nẵng. Anh này là người em họ một người bạn của tôi. Đến chơi nhà anh bạn, tôi đã tình cờ quen anh ta cách đây bảy tám năm. Anh ta cho biết, hiện nay cả đội tàu cá của anh đang tạm nghỉ ở nhà để dưỡng máy và chờ tình hình xem thế nào rồi mới dám ra khơi. Vì kể từ ngày 1/1/2014, muốn ra khơi đánh bắt cá là phải có giấy phép của chính quyền tỉnh Hải Nam, Trung Quôc. Rồi anh kể, ba anh ấy ngày 19/1/1974 đã bị giặc Tàu đánh chìm cùng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ 10, nhưng không tìm thấy xác nên má con anh ấy vẫn tin rằng, ba anh nay vẫn sống, có thể trên một hòn đảo hoang nào đó giữa Thái Bình Dương. Cũng vì muốn tìm tin tức của người ba xấu số nên anh ta đã trở thành một ngư dân chuyên nghiệp đánh cá trên biển cả. Anh ấy hi vọng, ba anh sẽ quay trở về để cùng đồng đội của mình đòi lại Hoàng Sa và đuổi hết bè lũ Lê Chiêu Thống thân Tàu ra khỏi nước nhằm giành lại độc lập tự do và Biển Đông cho Tổ Quốc. Anh ấy nói, cứ gọi tên anh là "một ngư dân Hoàng Sa".

Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

HOÀNG SA - THIÊN ĐƯỜNG CỦA CHÚNG TA ĐÃ MẤT!

Hoàng Sa - thiên đường của chúng ta đã mất! 

Ngày 11.12.2006, lần đầu tiên, chính quyền Đà Nẵng mở kho tư liệu Hoàng Sa và mời những người từng sinh sống và làm việc ở Hoàng Sa đến gặp mặt và tham quan. Hàng năm, Sở Nội vụ và huyện đảo Hoàng Sa đều tổ chức gặp gỡ những nhân chứng này. Các nhân chứng trong bài viết nay có người còn, người mất. Đây là chứng cứ chân thật nhất về một thời Hoàng Sa.

“Sáng đó (20.1.1974), chúng tôi dậy tập thể dục. Mặt trời lên rất đẹp. Bất ngờ một người nhìn thấy ngoài khơi có rất nhiều tàu bao vây quanh đảo. Mọi người vội vàng chạy vào lấy ống nhòm ra nhìn và biết đó là tàu của Trung Quốc” – ông Tạ Hồng Tân, một trong những người Việt Nam cuối cùng rời khỏi Hoàng Sa nhớ lại như vậy.

NĂM 2014 VỀ, LIỆU CÓ GÌ MỚI KHÔNG ÔNG?

Đặng Huy Văn: Nhân dịp bước vào Năm Mới 2014 là năm kỷ niệm lần thứ 40 ngày bọn Trung Quốc (TQ) trắng trợn xâm lăng quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam từ tay Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) và 35 năm ngày giặc Tàu tràn sang 6 tỉnh Biên Giới Phía Bắc xâm lược nước ta, tôi xin có vài lời tâm sự với một người ngày xưa cùng học tại Đại Học Tổng Hợp, Hà Nội. Trước khi viết bài, tôi đã rất trăn trở, vì người này nay đang giữ một trọng trách “quyền sinh, quyền sát” của đảng CS, nên tác giả bài viết có thể sẽ bị ông ấy “phê bình”. Nhưng tôi viết bài hoàn toàn vì nhân dân và vì đảng CS của ông ấy, nên nếu tôi có bị “phê bình” vì bài viết đã nói thẳng, nói thật, thì tôi cũng sẽ không ân hận, bởi mình đã viết vì quyền lợi chung của đảng CS và của dân tộc Việt Nam. Xin chúc ông ấy Năm Mới mạnh khỏe, sống biết nghĩ đến nhân dân, nhằm để lại phúc đức cho con cháu mai sau!