ĐẶNG HUY VĂN
Mẹ là lời hát “ầu ơ”
Mẹ là lời hát “ầu ơ”
Ru con trên võng ngày chưa đến trường
Mẹ là nỗi nhớ
niềm thương
Để cha mang nặng tơ vương một đời
Cho con sưởi ấm tiết trời ngày đông
Mẹ là những đoá sen hồng
Cho con mang cắm lăng ông mộ bà
Mẹ là những khúc
dân ca
Cho con hát thuở xa nhà nhớ quê
Mẹ là đàn én
bay về
Cho mùa xuân đến tràn trề nắng xuân
Mẹ là những tiếng
chuông ngân
Nhắc con biết sống nghĩa nhân ở đời
Mẹ là những hạt
mưa rơi
Thấm dần vào đất một thời đau thương
Mẹ là cô giáo đến
trường
Dạy con khi mế lên nương chưa về
Mẹ là một khúc
sông quê
Cho con ngụp lặn trưa hè dưới sông
Mẹ là biển cả mênh
mông
Cho con tôm cá Biển Đông đầy thuyền
Mẹ là Phật Mẫu,
Bà Tiên
Giúp con gìn giữ những miền đảo xa
Mẹ là điệp khúc
tình ca
Hát lên từ Đất, Nước, Nhà, Núi, Sông
Mẹ là lời của Cha
Ông
Biển Đông ngàn dặm quyết không cắt rời!
Mẹ là Hồn Việt
bao đời
Trách người sao nỡ quên lời mẹ ru?
Anh
em chia rẽ oán thù
Ngoại xâm, khúm núm tôn thờ “hiền huynh”!
Mẹ là Bà Triệu
Thị Trình(*)
Thề cưỡi sóng chém cá kình Biển Đông
Đuổi quân Bắc
Thuộc cuồng ngông
Quyết hi sinh để Non Sông vững bền!
Hà Nội, 11/7/2013
Ts.Đặng Huy Văn
(*). Bà Triệu – Wikipedia
tiếng Việt
Bà Triêu Thi Trinh (225-248) khởi nghĩa chống quân Ngô thời Bắc Thuộc với câu nói nổi tiếng: "Tôi chỉ muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá kình ở Biển Đông, đánh đuổi quân Ngô giành lại giang sơn, cởi ách nô lệ, chứ không chịu khom lưng làm tỳ thiếp cho ngươi."
CÁCH MẠNG
Trả lờiXóaTác giả: Chế Lan Viên
Diễn ngâm: Trần Thị Tuyết
Nghe radio:
http://baicakhongquen.net/bai-hat/Cach-mang/EZFIIWO.html
Hỡi ai đi lên phía trước
Chớ quên sau lưng mình cái hang Pac Bó
Đi tận cùng năm tháng không quên
Đi khuất lấp vẫn còn nhớ mãi
Đi muôn xa còn quay lại ngoái nhìn.
Qua Điện Biên, Ấp Bắc đừng quên
Vượt sông Hồng, sông Cửu không quên
Đong mùa vàng năm tấn nào quên
Gặp vạn ngày thắng Mỹ không quên.
Cả nước mất, hang này là độc lập
Thay non sông đón Bác buổi ban đầu
Rừng hiền hậu, suối khe chất phác
Lịch sử lấy nơi này làm đất chôn rau.
Dù muôn trùng còn cách mũi Cà Mau
Một tấc đất đã là Tổ quốc
Nay có trong tay trời Nam bể Bắc
Dám đâu quên hang nhỏ thưở ban đầu.
"Mùa bía cà ơi, mùa bía cà ơi"(?)
Trắng hoa núi khắp sườn cao biên giới
Thơm lá, thơm hoa, thơm rừng, thơm suối
Thơm ngát hồn ta Xuân lắng đợi Người.
Tổ quốc rồi đây!
Tổ quốc thân yêu
Mà nhân loại không làm khuây khỏa nổi
Tổ quốc đau thương, Tổ quốc khổ nghèo
Mỗi viên đá chỗ biên thùy đều rắn lại.
Gió rừng cao thổi chòm râu phơ phất của Người
Thanh niên năm nao, nay Bác tóc râu rồi
Nhưng đã sáng trăm lần đôi mắt sáng
Cả thế giới thu vào trong như ngọc một đời.
Bác lặng âm thầm vầng trán trầm ngâm
Cả sông núi đất trời cùng một phút hồi tâm
Phút sâu thẳm trong li ti huyết quản
Nghe thủy triều nín, lại thủy triều dâng.
Rừng thẳm, non xa, bể rộng, sông dài
Một chút làng Sen đau ở cuối trời
Giai cấp, giống nòi, nghìn xưa, hiện tại
Một phút định hình, một phút hoài thai.
Phút kính cẩn hai tay nâng lấy đất
Ba mươi năm đất ấy ở trong hồn.
Nay xương thịt, nay hình hài trước mặt
Bác lặng nhìn và cúi ghé môi hôn.
GỬI SƠN TÂY
Trả lờiXóaSáng tác:Quang Dũng
Nghe radio:
http://baicakhongquen.net/bai-hat/Gui-Son-Tay/EZFIIIE.html
HOAN HÔ CHIẾN SĨ ĐIỆN BIÊN
Trả lờiXóaSáng tác :Tố Hữu
Nghe radio:
http://baicakhongquen.net/bai-hat/Hoan-ho-chien-si-Dien-Bien/EZFIWI9.html
...
Hoan hô chiến sĩ Điện Biên
Hoan hô đồng chí Võ Nguyên Giáp!
Sét đánh ngày đêm
xuống đầu giặc Pháp!
Vinh quang Tổ quốc chúng ta
Nước Việt Nam dân chủ cộng hòa
Vinh quang Hồ Chí Minh,
Cha của chúng ta ngàn năm sống mãi
Quyết chiến quyết thắng,
Cờ đỏ sao vàng vĩ đại
Kháng chiến ba nghìn ngày
Không đêm nào vui bằng đêm nay
Đêm lịch sử Điện Biên sáng rực
Trên đất nước, như
Huân chương trên ngực
Dân tộc ta dân tộc anh hùng!
Điện Biên vời vợi nghìn trùng
Mà lòng bốn biển nhịp cùng lòng ta
Đêm nay bè bạn gần xa
Tin về chắc cũng chan hòa vui chung.
II
Hoan hô chiến sĩ Điện Biên
Chiến sĩ anh hùng
Đầu nung lửa sắt
Năm mươi sáu ngày đêm khoét núi,
ngủ hầm, mưa dầm, cơm vắt
Máu trộn bùn non
Gan không núng
Chí không mòn!
Những đồng chí thân chôn làm giá súng
Đầu bịt lỗ châu mai
Băng mình qua núi thép gai
Ào ào vũ bão,
Những đồng chí chèn lưng cứu pháo
Nát thân, nhắm mắt, còn ôm...
Những bàn tay xẻ núi lăn bom
Nhất định mở đường cho xe ta
lên chiến trường tiếp viện
Và những chị, những anh ngày đêm ra tiền tuyến
Mấy tầng mây gió lớn mưa to
Dốc Pha Đin, chị gánh anh thồ
Đèo Lũng Lô, anh hò chị hát
Dù bom đạn xương tan, thịt nát
Không sờn lòng, không tiếc tuổi xanh...
Hỡi các chị, các anh
Trên chiến trường ngã xuống
Máu của anh chị, của chúng ta không uổng
Sẽ xanh tươi đồng ruộng Việt Nam
Mường Thanh, Hồng Cúm, Him Lam
Hoa mơ lại trắng, vườn cam lại vàng...
(5-1954)