ĐẶNG HUY VĂN
(Viết tặng cháu trai yêu dấu)
Sắp
mùng 1 tháng 6
Em sẽ
được nghỉ hè
Tạm
xa thầy cô giáo
Để
cùng bà về quê!
Năm
xưa về quê nội
Em ra
cảng Sơn Dương
Trưa
hè lung linh nắng
Lưới
giăng giăng ven đường
Chiều
về thuyền cập bến
Đầy ắp
cá, tôm, cua...
Nhiều
các cô, các bác
Vui kéo
lưới lên bờ
Em được
nhìn tận mắt
Chú
nhím biển đen sì
Con
cá chình ngọ nguậy
Lũ
cua càng biết đi
Ăn cá
tươi ngon tuyệt!
Mực
xào ớt thơm lừng
Thịt
cua càng béo ngậy
Cá mập
loài không xương
Em
còn được tắm biển
Với họ
hàng thân quen
Biển
xanh dào dạt sóng
Ngay
sát cửa Sông Quyền
Nhưng
giờ đây buồn lắm
Ngay
tại cảng Sơn Dương
Formosa
Tàu cộng
Đã hủy
diệt môi trường!
Biển
bạt ngàn cá chết
Khắp
bốn tỉnh Miền Trung
Khiến
ngư dân ngơ ngác
Ai ai
cũng đau lòng
Trẻ
con không tiền học
Thuyền
phơi bãi cát dài
Dân mất
nghề chài lưới
Hỏi
đâu còn tương lai?
Đòi bồi
thường, bị đánh!
Cả
Giáo Xứ Đông Yên
Giáo
Đường xưa đổ nát
Bởi
bè đảng thấp hèn
Hàng
vạn người nổi dậy
Đuổi
Formosa xéo về
Nhưng
công an, bộ đội
Xả
súng vào dân quê!
Năm
ngoái em có về
Chợ
không còn tôm cá
Biển
bờ xơ xác quá
Sông
Quyền buồn tái tê!
Các bạn
em đói rách
Theo
ba mẹ biểu tình
Đòi
giặc Tàu cộng sản
Hãy
xéo về Bắc Kinh!
Nếu
năm nay về nội
Em sẽ
biết nói gì
Với
bà con cô bác
Và bạn
bè cùng quê?
Chẳng
lẽ em sẽ nói
Sáu
Sao đã phất Cờ(*)
Thì
dân đành phải chịu
Bắc
Thuộc nghìn năm ư?
Hà Nội,
30/5/2017
Đặng Huy Văn
(*).
Cờ Đỏ Sáu Sao đón Tập Cận Bình, tháng 12 năm 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét