Đặng
Huy Văn: Đã sắp đến
ngày 17/2, ngày mà cách đây tròn 36 năm, bọn cộng sản Trung Quốc đã dùng tới gần
60 vạn quân các loại ào ạt tràn qua sáu tỉnh Biên Giới Phía Băc để xâm lược nước
ta. Ngay sáng sớm ngày 17/2/1979 đó, nhiều
bộ đội biên phòng của ta đã bị giặc bắn hạ trong khi đang giành nhau với giặc từng
tấc đất, trong đó có một người anh họ của tôi. Anh ấy là con trai một của bác
tôi, chưa có gia đình. Bà bác tôi lúc đang sống cũng đã vài lần lên viếng mộ
con trai nhưng do hoàn cảnh nên chưa đưa hài cốt của anh ấy về được. Ngày 17/2
năm ngoái, tôi đã cùng vài người bạn đồng hương lên tận Cao Bằng để thắp hương
cho anh ấy. Năm nay do tuổi già sức yếu không thể lên được, đành phải ngồi nhà
bái vọng. Ngày 17/2 này lại rơi vào ngày 29 Tết Ất Mùi. Một ngày Tết không khói
hương, thương quá!
Ngồi
bái vọng các Liệt Sĩ chống Tàu nơi Biên Giới, tôi bỗng trào dâng trong lòng một
ước mơ cháy bỏng. Tôi ao ước nhân dân ta sẽ tìm ra được một vị lãnh tụ có đủ
tài năng và lòng yêu nước để có thể đánh đuổi được giặc Tàu ra khỏi Hoàng Sa,
Trường Sa cùng nhiều vùng đất rừng, bờ biển…trên Tổ Quốc Việt Nam mến yêu.
Nhân
kỷ niệm ngày 17/2 lần thứ 36, hãy cho phép tôi dâng lên hương hồn các anh một
nén hương lòng để bày tỏ lòng biết ơn vô hạn đối với những liệt sĩ đã hy sinh
trong cuộc chiến chống giặc Tàu xâm lược.
XUÂN ĐANG VỀ THÊM LỚN ƯỚC MƠ TÔI
(Bái vọng hương hồn các Liệt Sĩ chống Tàu,
1979)
Tôi mơ ước một
Việt Nam
độc lập
Khỏi như thời Bắc
thuộc cả ngàn năm
Ôi! Tìm đâu một
Ngô Quyền thời đại
Để giữ yên mãnh
đất các anh nằm?
Tôi mơ ước một
Việt Nam
dũng cảm
Như thời Trần ba
lần thắng quân Nguyên
Nhằm đuổi sạch bọn
giặc Tàu cộng sản
Khỏi Biển Đông
và khắp cả ba miền
Tôi mơ ước Giang
Văn Minh trở lại(*)
Để khuyến khích
ba đại tướng sang Tàu
Mắng vào mặt Tập
Cận Bình láo xược
“Chú liệu hồn
cút khỏi Biển Đông mau!”
Tôi mơ ước một mùa
xuân Kỷ Dậu
Vua Quang Trung
vĩ đại cưỡi voi về
Dìm cộng sản Tàu
Ô trong biển máu
Để Việt gian hết
chức nọ, quyền kia
Tôi mơ ước Cụ
Nguyễn Du sống lại
Đuổi bọn người
làm thơ nịnh về quê
Thà trợ giúp vợ chăn
gà nuôi lợn
Có ích hơn là ngợi
mướn, ca thuê
Tôi mơ ước mọi
người đừng vô cảm
Trước lầm than,
oan trái của lương dân
Chùa chiền sẽ mọc
lên thay nhà ngục
Cho dân đen thôi
kiếp sống cơ hàn
Tôi mơ ước xuân Ất
Mùi đang đến
Vĩnh biệt thời
quá lệ thuộc cộng Tàu
Để bè bạn khắp
năm Châu, bốn Biển
Giúp Việt Nam độc lập đến
dài lâu
Tôi mơ ước một
Màu Cờ đổi mới
Sẽ không còn màu
máu đỏ chiến chinh
Màu Hoàng Sa giữa
Biển Đông rực rỡ
Sẽ tung bay trên
đất nước thanh bình
Tôi mơ ước một
Việt Nam
xán lạn
Các em thơ thênh
thản bước tới trường
Ba má chúng
không còn ai ngáng chặn
Có tự do, có quyền
sống, yêu thương
Tôi mơ ước một Ất
Mùi thay đổi
Xuân đang về
thêm lớn ước mơ tôi
Khao khát lắm một
mùa xuân chói lọi
Giúp non sông
xoay chuyển cả đất trời
Tôi mơ ước ngày
mai trên Biên Giới
Hàng triệu người
sẽ viếng mộ các anh
Đã ngã xuống chống
giặc Tàu xâm lược
Cho giang sơn
mãi mãi được yên lành
Tôi mơ ước
Hoàng-Trường Sa biển đảo
Ngày mai đây
quay trở lại quê hương
Mặc Việt gian đã
trao dâng cho giặc
Để giữ yên chiếc
ghế đỏ ngai vàng
Ôi Năm Mới chúc
nhà nhà hạnh phúc!
Sớm nhận chân
người tráng sĩ anh hùng
Cứu dân tộc
thoát khỏi vòng Bắc thuộc
Cùng cháu con
làm rạng rỡ núi sông
Hà Nội, 12/2/2015
Đặng Huy Văn
(*).Giang Văn Minh (chữ Hán: 江文明, 1573 -
1638) tự Quốc Hoa, hiệu Văn Chung, là quan nhà Lê
trung hưng trong lịch sử
Việt Nam. Ông được mệnh
danh là vị sứ thần "Bất nhục quân mệnh" (Không để nhục mệnh vua)
vì đã đối đáp thẳng thắn trước triều đình Trung Hoa và bị vua Minh Tư Tông hành hình vào năm 1638, thọ 65 tuổi. Thi
hài của ông được đem về an táng tại quê hương, làng Mía, xã Đường Lâm, thị xã
Sơn Tây, Hà Nội.
Còn ba đại tướng được TBT Nguyễn Phú Trọng cử
sang xin yết kiến TBT Tập Cận Bình của đảng cộng sản Trung Quốc từ tháng 8/2014
đến tháng 12/2014 lần lượt là đại tướng Lê Hồng Anh, đại tướng Trần Đại Quang
và đại tướng Phùng Quang Thanh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét