Đặng Huy Văn: Chiều nay 1/8/2013, trời nắng đẹp. Bà đi chùa, ông phải nằm ru cháu Quân trên võng để mẹ Thu ru cháu Phúc ngủ trên tầng. Võng nằm gò bó, cháu cứ ngủ chập chờn, ru đi ru lại mệt bở hơi tai mà vẫn thấy hạnh phúc.
Cháu Quân ngủ võng cùng ông
Ru đi ru lại mệt không thể ngờ
Ru đi ru lại mệt không thể ngờ
Ông già ru cháu bé thơ
Mệt này là mệt nằm mơ cả đời!
Nhân đây xin nhắn đôi lời
Ai ơi vợ muộn khổ lùi về sau
Lẽ ra đầu chớm hai mầu
Cháu nội biết nhổ tóc sâu được rồi
Để không mệt mỏi cuối đời
Khi đã đến tuổi nghỉ ngơi thanh nhàn
Lúc vui dạy cháu đánh đàn
Khi buồn ngâm ngợi thơ văn giải sầu...
Ông nội, 1/8/2013
Ts. Đặng Huy Văn
Mệt này là mệt nằm mơ cả đời!
Nhân đây xin nhắn đôi lời
Ai ơi vợ muộn khổ lùi về sau
Lẽ ra đầu chớm hai mầu
Cháu nội biết nhổ tóc sâu được rồi
Để không mệt mỏi cuối đời
Khi đã đến tuổi nghỉ ngơi thanh nhàn
Lúc vui dạy cháu đánh đàn
Khi buồn ngâm ngợi thơ văn giải sầu...
Ông nội, 1/8/2013
Ts. Đặng Huy Văn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét