ĐẶNG HUY VĂN
(Viết nhân ngày quốc tang, 27/9/2018)
Thương ông đã chết đau tức
tưởi
Vợ con uất nghẹn phải khóc
thầm
Ruột thịt họ hàng tim nhức
nhối
Nhìn kẻ theo Tàu nén hờn căm!
Kẻ triệt hạ ông, thèm ngôi
báu
Muốn mình thống lĩnh cả Sơn Hà
Nên nhờ Hán cộng mưu hạ độc
Dù phải dâng Tàu cả quê cha!
Bởi ông biết Biển Đông đầy giặc
Truyền kiếp xâm lăng-lũ
cộng Tàu
Khuyến cáo, Tàu khôn thì
tỉnh táo
Ai thua, ai thắng…cũng thua
đau!
Ông đã suốt đời lo tận tụy
Với bầy “đầy tớ” của dân lành
Giúp chúng cướp đất, nhà thờ
họ…
Nhờ “công đức” ấy, được vinh
danh!
Sao ông mồm lấy “dân làm gốc”
Mà khi dân nguyện chống giặc
Tàu
Rời phố xuống đường ông lại
bắt
Về đồn tra tấn chết thương
đau?
Sao ông hô chống bầy tham
nhũng
Mà đưa nghìn lính tới Văn
Giang
Ép vạn dân lành bắt nhượng
đất
Xây Ecopark, dựng khuất oan?
Tiền bạc Phật coi là phù
phiếm
Sao ông nhận của bọn quan
tham?
Chúng biếu dâng ông vì chạy
tội
Biết sai, sao “dại” vẫn cứ
cầm?
Chẳng rõ con nuôi hay con đẻ
Mà ông nuôi mấy chục năm trời
Núp bóng ông mua nhà công sản
Tiền lời vạn tỷ, hỏi ai xơi?
Tội nghiệp những ai yêu dân
chủ
“Nhờ ông” mạt kiếp sống trong
tù!
Họ đâu dâng giặc Tàu biển đảo
Mà vừa ra trại, hẹn ngày vô?
Xưa ông làm ngơ người đột tử
Khi lính ông tra khảo trong đồn
Nay đến lượt mình ông đột quỵ
Bởi đồng chí lạ, có đau không?
Nay tiễn đưa ông về “Cõi Phật”
Cầu Phật dung tha kẻ lạc đường!
Đến phút lâm chung bừng tỉnh
ngộ
Theo Tàu chống Mỹ chỉ đau thương!
Hà Nội, 27/9/2018
Ts Đặng Huy Văn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét