
NGUYỄN HÀM THUẬN BẮC
(Viết tặng Nguyễn Phương Uyên)
(Viết tặng Nguyễn Phương Uyên)
Uyên ơi!
Xuân Quý Tỵ đang về
Trên Trường Sa xa xôi
Những tia nắng đầu xuân
Giăng giăng tràn mặt biển
Những cánh én lượn chao
Báo hiệu mùa xuân đến
Sóng êm ru mạn tàu
Lời ước hẹn
Nơi xa
Em biết không?
Anh đang đứng trên mũi tàu tuần tra
Cả đêm ngày chạy vòng quanh quần đảo
Gạc Ma kìa nơi anh Phương đổ máu
Hai mươi lăm năm rồi
Ngày 14 tháng Ba[1]
Khi giặc Tàu sang xâm lăng
Biển đảo của chúng ta
Ơi người thiếu úy
Quê Quảng Bình yêu dấu!
Xuân đã về giữa Trường Sa thơm máu!
Ngày nào giặc Tàu
Cũng ngang ngược vào ra
Nên trước mũi tàu của các anh
Luôn luôn dương súng ngắm
Nhưng đã có lệnh trên về
“Không được bắn!”
Trong sâu thẳm tim can
Đau đớn lắm Uyên ơi!
Hỏi đây còn chăng
Là biển đảo, đất trời?
Của ông bà tổ tiên
Trải ngàn năm giữ nước
Hay ai đó đã chấp nhận “đường lưỡi bò”
Của bè lũ Bắc Kinh xâm lược?
Mỗi lần tàu cá của ngư dân
Vào tránh bão giữa Hoàng Sa Uyên ơi!
Luôn bị quân Trung Quốc
Đuổi ra giữa mênh mông biển cả!
Vậy mà ngày 7/1/2013 [2]
Lãnh đạo TP Hồ Chí Minh
Đã nồng nhiệt đón chào ba “tàu lạ”
Ba chiến hạm Trung Quốc
Tám trăm thủy thủ đoàn
Từng quậy phá giữa Biển Đông
Hỏi thành phố Hồ Chí Minh bây giờ
Có còn thuộc Việt Nam không?
Tết năm nay Uyên ơi!
Chắc trong trại giam em buồn lắm!
Nhưng làm sao buồn bằng các anh
Cầm súng trong tay không được bắn
Chỉ được ngắm nhìn
Lũ Hán tặc cuồng ngông
Đang lấn dần biển đảo của cha ông!
Em nghe chăng lời một quan chức biện hộ
“Do yêu chuộng hòa bình
“Nên chúng ta nhượng bộ!
“Chỉ đàm phán song phương
“Vì chúng ta là đồng chí đồng lòng!”
Ôi! Khác nào lời tuyên bố “tự hàng” không?
Của cái vị tướng ba sao lơ láo kia
Theo nghiệp cha “yêu nước”!
Ôi Uyên ơi!
Thương em quá
Nên nhiều đêm anh thao thức!
Em không biết thật ư?
Nay người ta coi "đòi Hoàng Sa"
Là “chống đảng, chống nhân dân”?
Là “theo Tây đòi dân chủ nhân quyền”?
Để lấp liếm tội đã đem biển đảo trao dâng
Gần năm mươi lăm năm về trước!
Nhưng lịch sử chưa công khai
Nên sao Uyên biết được!
Em chỉ vì yêu nước hồn nhiên
Mà bị oan trái tù đày!
Khác nào anh
Nay cầm súng trong tay
Nếu muốn bắn?
Nhằm thẳng đầu mình mà bắn!
Tết Quý Tỵ đang về Uyên ơi anh buồn lắm!
Hoàng-Trường Sa nay có còn của chúng ta?
Ôi thương quá các anh Ngụy Văn Thà
Trần Văn Phương... lâm trận!
Đã dâng trọn tuổi trẻ máu xương
Cho biển đảo khơi xa!
Đảo Sơn Ca, 30/1/2013
Nguyễn Hàm Thuận Bắc
[1]- Ngày 14/3/1988, thiếu úy
Trần Văn Phương (Quảng Bình) đã anh dũng hi sinh tại Đảo Gạc Ma khi giặc Tàu
vào xâm lược quần đảo Trường Sa. Ngày 19/1/1974, thiếu tá VNCH Ngụy Văn Thà đã
hi sinh tại Hoàng Sa khi giặc Tàu vào xâm lược Hoàng Sa.
[2]- Ngày 7/1/2013, ba chiến hạm
của Trung Quốc gồm hai tàu khu trục hạm có trang bị tên lửa và một tàu hậu cần
với 800 thủy thủ đoàn cập cảng Sài Gòn của TP Hồ Chí Minh đã được các vị lãnh
đạo thành phố đón tiếp nồng nhiệt. Đau đớn thay ngày 8/1/2013, 20 tàu cá của
ngư dân Việt Nam vào đảo Bom Bay, Hoàng Sa để tránh bão đã bị giặc Tàu đuổi ra
giữa biển khơi đành phải chịu cảnh sống chết mặc bay!
(Nguồn: Nguyễn Tường Thụy Blog)
(Nguồn: Nguyễn Tường Thụy Blog)
WWW.SACHHIEM.NET
Trả lờiXóaWWW.XICHLOVIET
WWW.KBCHAINGOAI.COM
WWW.LOAPHUONG.COM
YOUTUBE ;PHỐ BOSSLA TV
WWW.SACHHIEM.NET
Trả lờiXóaWWW.XICHLOVIET
WWW.KBCHAINGOAI.COM
WWW.LOAPHUONG.COM
YOUTUBE ;PHỐ BOSSLA TV
PHƯƠNG UYÊN VÔ TÙ VÀ NIỀM HÂN HOAN CỦA (NHÂN XĨ ,CHÍ THỨC)
Trả lờiXóahttp://googletienlang.blogspot.com/2013/05/phuong-uyen-vo-tu-va-niem-hoan-hy-cua.html
Nhẽ em chỉ một hai năm
Treo, có thể, nếu ăn năn thật lòng
Bọn anh thôi cũng chẳng mong
Trẻ người non dạ, bẻ cong thế nào ?
Thôi đành thậm thụt, lao nhao
Tuy gượng gạo, giữ phong trào thế thôi
Chờ ngày toà xử, nín hơi
Nào dám khua mép, múa môi chi nhiều
Lỡ đâu lại hố thì tiêu
Nhắc đến lại ức thằng liều Đoàn Vươn
Bỏ công quyên góp bạc tiền
Tiền hô hậu ủng ... rước phiền, điên ghê
Đến em, trông thấy ba que
Máu thì chả biết máu gì, chắc thua
Thế mà đâu có nào ngờ
Một câu “yêu nước” từ bờ môi em
Thật như cây cọc ló lên
Giữa dòng chới với bám liền, quá may
"Tuyệt chiêu" vừa mới chỉ bày
Không ngờ em đã xài hay quá trời
Cũng là non dạ trẻ người
Mà em, thế quái, tin lời bọn anh
Ngẫm ra cũng có nhẫn tâm
Nhưng bọn anh sướng, thôi đành nghe em
Giờ bọn anh múa em xem
Cho em làm thánh, làm tiên đền bù
Ráng đi em, mãn hạn tù
Cho làm tổng thống , muốn gì nữa không?
Vậy nên em ráng kiên trung
Lỡ chống thì chống đến cùng mới ngon
Ra tù lại rải truyền đơn
Thêm 6 năm nữa cho ... tròn 12
Ở nhà mẹ em rất vui
Mẹ tự hào lắm: con tôi ở tù
Thấy bọn anh múa tài chưa?
Tâm đen đâu phải cứ thua dài dài
Lâu lâu mới được con mồi
Mủi lòng chi, để lại rồi trắng tay
Bõ công bàn phím múa may
Ra sao sự thể mặc bay, mới tài
Bọn anh đã tính cả rồi
Đấu tranh là phải có người hy sinh
Em thì còn có tuổi xanh
Để hy sinh, chứ bọn anh có gì
Tuổi xanh đã hưởng hết thì
Tuổi đen hưởng nốt, tiếc gì hả em...
Nào đâu ly cốc nâng lên
Mừng ta đưa được bé Uyên vào tù
Mừng cho “thắng lợi” bất ngờ
Tưởng treo, mà được 6 tờ, ồ yeah !!!
XỬ ÁN PHƯƠNG UYÊN
Trả lờiXóaNhân danh Tòa Án Nhân Dân
Tự do ta giử ,nghỉa nhân cho người
Quan tòa xử lủ đười ươi
Án tuyên chớ phải đã rồi sẫn đâu
Hiên nhà Uyên chỉ lắc đầu
"Tôi đây không chống giặc Tàu xâm lăng"
Tôi xưa chỉ dán cờ vàng
Tại vì người lạ chào hàng linh tinh
Yêu người chưa rỏ tội tình
Đã cho laptop,để mình lòng xiêu
Lòng xiêu mình mới làm liều
Cho nên nghiệp chướng mọi điều khổ thân
Nhưng ra tòa phải khăng khăng
Vì luật sư bảo phải rằng thế thôi
Chớ theo sự chứng mà coi
Yêu nước sao lại cứ đòi giết dân
Giết Tàu thỉ phải sang Tần
Cớ sao lại cứ xà quần ở đây
Lại còn đòi Diệt Cộng này
Diệt luôn cái Đảng ở ngay nước mình
Nước mình mình phải có tình
Mình nên bồi đắp cho xinh hơn nhiều
Nước mình mình nói mình yêu
Lại đặt bom bến Ninh Kiều là sao?
Rỏ ràng là nói tào lao
May là Quan Án biết bao nhân từ
Chỉ tuyên có sáu năm tù
Nếu không đời sẽ âm u hơn nhiều
Trong tù dù có quạnh hiu
Cũng còn cơ hội làm điều thẳng ngay
Nếu như cải tạo hăng say
Sớm hơn rồi cũng có ngày được ra.
NHÂN XĨ ,TRÍ THỨC LIEN HOAN VỤ PHƯƠNG UYÊN ĐI TÙ
Trả lờiXóaHôm ni tụ hội bạn bè
Mừng Uyên ,Kha đã yên bề chục năm
Trong kia tường trắng lạnh căm
Ngoài này yến tiệc hương trầm cụng ly
Nhân xỉ ,trí thức mà chi
Mà dụ con nít cho đi ở tù
Ra tù đời vẫn âm u
Tuổi già chưa đến,mịt mù tuổi xuân.
Thế nhưng chấy thức ,xỉ nhân
Vẫn đang ấp ủ cho lần tiếp theo
Tìm thêm vài mống nhà nghèo
Dụ cho tí đỉnh bọt bèo dễ xơi
Rồi cho vài giọt mật lời
Đễ cho chúng nó tưởng trời bằng vung
Hoạt động chống phá lung tung
Cuối cùng đích đến : tù cùng Uyên,Kha.
Lần sau xin chớ chừa ra
Xin lần đến gốc bọn già trên kia
Sao cho chúng được sẻ chia
Thấm đời tù ngục ra rìa cuộc chơi.
Cuộc chơi sòng phẳng ai ơi
Dễ ăn,dễ chết cuộc đời hẩm hiu.
Cứ đòi làm ít,ăn nhiều,
Có ngày cũng sẽ tiêu điều kiếp hoa.
Tưởng đời nhà cửa nguy nga
Tỉnh ra mới biết chỉ nhà đá thôi!!!
GIẢ :TRẦN DÂN TIÊN
Trả lờiXóaLàm thơ giả Trần Dân Tiên
Chỉ loài hèn hạ mới phiền thế thôi
Tưởng rồng lại hóa ra giòi
Ngúc nga ngúc ngoắc rỏ nòi bẩn dơ
Vậy mà cũng học làm thơ
Khua môi múa mỏ trở cờ kiếm ăn
Kiếm ăn đâu có ai ngăn
Miễn là tài giỏi,khó khăn đương đầu
Cớ sao Mỷ phục ,Tây chầu
Ăn tàn theo đóm,làm rầu quốc gia
Bọn giòi trong đống “ca ca”
Ngóp ngoi mà tưởng là cha dân mình
Mặt dày sưng sỉa chương sình
Mắt la liếc miệng hôi rình thiu ôi
La làng rân chủ ôi thôi
Nhìn ra chỉ thấy rỏ nòi ăn phân
Vì ăn phân mới tâm thần
Mới hoang tưởng mới giả Trần Dân Tiên
Mới hèn mới dụ Phương Uyên
Bỏ đi phận gái thuyền quyên anh hùng
Làm nhục chí khí Bà Trưng
Hại dân phản nước,án từng sáu năm.
Làm bom định giết dân Nam
Nguyên Kha xộ khám vì tham tiền tài
Ô hô tám năm miệt mài
Còn đâu thấy nửa những ngày tươi vui
Giờ này thui thủi ngậm ngùi
Xà lim song sắt tiến lùi chẳng xong
Rận chủ .chấy thức chả đông
Thiên về múa mỏ để mong gặp thời
Nhưng rồi gặp lúc khó chơi
Nên hèn với giặc,hại người dân ta
Cõng rắn về cắn gà nhà
Dụ bao em nhỏ bảo là quang vinh
Làm bom chống cộng hại mình
Để rồi thỏa sức bình sinh ... trong tù