Đặng
Huy Văn: Ngày mùng 3 Tết Ất Mùi vừa rồi,
ông cháu tôi đã lên làng đào Nhật Tân thăm gia đình bạn tôi. Anh ấy là đồng
hương của tôi đã hy sinh ngày 16/3/1979 trước khi giặc Tàu cộng sản tháo chạy
trong cuộc chiến tranh Biên Giới năm 1979, nay vẫn chưa tìm được mộ. Vợ anh ấy,
một cô gái làng đào xinh xắn đã ở vậy nuôi cậu con trai năm nay đã 36 tuổi, đã
có vợ con.
Nhân
vừa khánh thành cầu Nhật Tân, ông cháu tôi lên chơi được ngắm cầu mới thỏa
thích. Nhưng lòng tôi bỗng quặn đau bởi ngày anh bạn tôi cưới vợ thì làng đào
Nhật Tân còn nghèo lắm. Anh ta chỉ mua được mấy tút thuốc lá Điện Biên để mời
khách và gia đình nhà vợ cũng chỉ đủ tiền dọn mấy mâm cơm mời bà con, bạn bè
chí cốt. Sau năm 1979, gia đình anh ấy đã lên tận Hạ Lang, Cao Bằng tìm mộ anh
nhiều lần mà vẫn chưa tìm được.Nhân dịp kỷ niệm tròn 36 năm ngày bạn tôi hy
sinh, tôi viết bài này để nhắn nhủ các cháu nhỏ ngày nay hãy nhớ, giặc Tàu là kẻ
thù truyền kiếp của Dân Tộc Việt Nam. Tiếc là vẫn còn một số kẻ theo chân Lê
Chiêu Thống đang muốn dựa vào cộng sản Tàu để gìn giữ ngai vàng nên chúng đã
coi những người yêu nước Việt Nam hôm nay là thế lực thù địch của chúng. Than
ôi!
BIẾT BAO NGƯỜI NGÃ XUỐNG!
Cháu
ơi xuân đã về!
Khắp
làng đào rộn rã
Chợ
hoa xuân vui quá
Đào đỏ
rực đườg đê
Cháu
hãy nhìn cầu kia
Khi
giao thừa vừa tới
Người
chúc nhau năm mới
Pháo
hoa rộn bốn bề
Sáng
xuân mới lại về
Tiếng
oanh ca ngoài ngõ
Hương
xuân bay theo gió
Khiến
lòng người say mê
Mặt
sông Hồng soi bóng
Cầu
cao tưởng vòm trời
Đôi bờ
xe qua lại
“Đò
xưa đâu ông ơi?”
Nhật
Tân vào năm mới
Hoa
đào đỏ má người
Xuân
này sao nhớ nhớ
Thương
một thời xa xôi
Nhớ đầu
năm Bảy Chín
Ông
đã đến làng này
Để
chúc mừng đám cưới
Của bạn
thời thơ ngây
Rồi bạn
ông lên chốt
Đóng
quân mãi Hạ Lang
Để sẵn
sàng đánh giặc
Khi
giặc Tàu kéo sang
Tảng
sáng ngày Mười Bảy
Tháng
Hai giặc tràn sang
Ông ấy
cùng đồng đội
Thà
chết quyết không hàng!
Sau
tháng trời giành giật
Từng
tấc đất Cao Bằng
Bạn của
ông ngã xuống
Bởi
giặc Tàu xâm lăng
Bỏ lại
người vợ trẻ
Xinh
xắn gái Làng Đào
Cùng
mầm thai nhỏ bé
Gặp
cha nhờ chiêm bao
Nay mộ
của bạn ông
Còn lạc
đâu trên núi
Mỗi
năm mùa đào tới
Hoa đỏ
trào máu ông!
Cháu
ơi có biết không?
Đất
này là Tổ Quốc
Cả
ngàn năm đánh giặc
Máu
nhuộn đỏ sông Hồng
Đất
này cùng tổ tông
Bốn
ngàn năm dựng nước
Nay bọn
người láo xược
Đã
dâng Tàu núi sông!
Còn đứng
trước Đền Hùng
“Thề
cháu con quyết giữ!”
Giữ
ngai vàng chúng nó
Đâu
giữ gì non sông?
Biết
bao người ngã xuống!
Mà
chưa biết mặt con
Cháu
ơi không có họ
Làm
sao nước Việt còn?
Hà Nội,
19/3/2015
Đặng Huy Văn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét