Đặng Huy Văn: Thật đau lòng khi xem TV thấy hình ảnh các tàu của cảnh sát biển Việt Nam từ ngày 2/5/2014 đến nay đang ngày đêm bị các tàu Trung Quốc tấn công bằng vòi rồng cực mạnh dội nước xối xả vào tàu làm nhiều chiến sĩ ta bị thương mà hoàn toàn không được chống cự lại hay bỏ chạy. Đây có lẽ cũng giống kiểu khổ nhục kế “không được nổ súng” mà TBT Nguyễn Văn Linh năm xưa đã bắt bộ đội ta phải thực hiện khi giặc Tàu tiến vào xâm lược đảo Gạc Ma của Việt Nam ngày 14/3/1988 đã làm 64 bộ đội ta tại Trường Sa bị bắn chết một cách oan uổng. Không hiểu vì sao cách chống giặc Tàu xâm lăng của đảng CS VN ngày nay không còn một chút bóng dáng nào của truyền thống chống kẻ thù truyền kiếp Phương Bắc của ông cha ta xưa để lại? Phải chăng, đảng CS VN ngày nay đã và đang làm theo tấm gương đạo đức của chủ tịch Hồ Chí Minh, người đã coi giặc Tàu là một người bạn thủy chung của đảng CS Việt
Ôi!
Hỏi còn chăng Bạch Đằng Giang, Chi Lăng, Ngọc Hồi, Đống Đa, Vạn Kiếp…? Hỏi còn
chăng Hải Chiến Hoàng Sa năm 1974 đã anh dũng bắn chìm và bắn hỏng nhiều tàu giặc,
mặc dù lúc bấy giờ quân Tàu đông gấp bội và Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa lại đang
bị bộ đội chủ lực của cộng sản Bắc Việt đồng loạt tấn công trên khắp các mặt trận?
Thế hệ trẻ Việt Nam hôm nay hỏi còn chăng những anh hùng dám xả thân chống giặc
Tàu xâm lược như 74 người lính Cộng Hòa trong Hải Chiến Hoàng Sa mà tiêu biểu
là Hạm Trưởng HQ 10 Ngụy Văn Thà và Hạm Phó Nguyễn Thành Trí? Phải chăng, các
anh ấy là hiện thân cho truyền thống quyết chiến chống giặc Phương Bắc xâm lược
của Ngô Quền, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung…mà ông cha ta
đã truyền lại?
Hồn
thiêng của 74 người lính Việt Nam Cộng Hòa năm xưa ngã xuống giữa Hoàng Sa đã
và đang khích lệ hàng chục triệu thanh niên Việt Nam hôm nay sẵn sàng lên dường để
chống giặc Tàu xâm lược và bè lũ Việt gian bán nước!
BIỂN ĐÔNG DẬY SÓNG GỌI CÔ HỒN
(Kính viếng hương hồn Trung Tá Ngụy Văn
Thà)
Biển Đông dậy
sóng gọi cô hồn
Xác gửi Hoàng Sa
giữ nước non
Trải bốn mươi
năm ròng khắc khoải
Thương người vợ
trẻ, nhớ ba con!
Anh Ngụy Văn Thà
ơi có thấu(*)
Nỗi lòng cô phụ
những năm dài
Một mình tần tảo
nuôi con nhỏ
Mẹ góa con côi cậy
nhờ ai?
Trảng Bàng quê nội
thương anh lắm
Mong anh về lại
với ông bà
Như lời ước nguyện
lúc còn sống
Xin được yên nằm
giữa quê cha!
Hoàng Sa bốn chục
năm giặc chiếm
Thương xác anh
còn dưới biển sâu
Cùng với HQ 10
Nhật Tảo
Nay muốn đưa về
biết tìm đâu!
Bởi suốt đêm ngày
tàu chiến giặc
Quần thảo khắp
vùng biển Hoàng Sa
Cướp, giết, bắn
chìm tàu đánh cá
Khiến ngư dân Việt
phải xót xa!
Vậy mà báo đảng
kêu “tàu lạ”!
Dẫu tàu giặc có
biển cờ giương
Ngụy Văn Thà ơi,
ô nhục quá!
Nhục hồn dân tộc,
nhục quê hương!
Nỗi nhục thứ hai
là thằng “Khựa”
Lên làm phó tướng
của nước nhà
Mà Lê Chiêu Thống
im như thóc
Mặc dù biết cả
nước kêu ca!
“Khựa” trao cho
giặc nhiều dự án
Đầu tư trọng điểm
của quốc gia
Bô-xít Tây Nguyên
rồi Vũng Áng
Cả vùng Cửa Việt
rộng bao la…
“Khựa” cho Tàu
trúng thầu phần lớn
Các công trình
thuộc dự án công
Nhập nhiều thiết
bị Tàu lạc hậu
Để phá non sông
đến tận cùng!
Nỗi nhục hôm nay
là Trung cộng
Hạ đặt giàn
khoan biển Lý Sơn
Mà Lê Chiêu Thống
còn mơ mộng
Tình đảng “anh
em” cộng sản còn!
Anh ơi bè lũ Lê
Chiêu Thống
Đang hiến giang
sơn giữ ngai vàng
Anh có linh
thiêng về giúp nước
Khích lệ đồng
bào cứu nước non!
Chiêu Thống nay
dùng chiêu “khổ nhục”
Không dám ra
tuyên bố chống Tàu
Mà cho lính tráng
bắc loa gọi
“Giàn khoan ngoại
quốc rút về mau!”
Chiêu Thống muốn
che mắt thiên hạ
Nhưng lừa sao được
những anh hùng
Đã hiến thân
mình cho Tổ Quốc
Xác gửi Hoàng Sa
giữ núi sông!
Người vợ anh nay
đầu đã bạc
Nuôi con khôn lớn
thật ngoan cường
Các cháu ngoại
anh nay học giỏi
Để xứng ông bà ngoại
mến thương!
Ngoại Thà đã sống
vì lý tưởng
Chống Tàu cùng cộng
sản lưu manh
Nối gót anh hùng
đi đánh giặc
Đã sống can trường,
chết liệt oanh!
Anh Ngụy Văn Thà
ơi có biết
Toàn dân nước Việt
mến các anh
74 lính Cộng Hòa
tuẫn tiết
Hồn mãi trường tồn
với biển xanh!
Hà Nội, 12/6/2014
Đặng Huy Văn
(*).
Trung tá Ngụy Văn Thà, Hạm Trưởng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ 10 sinh năm 1943 quê
tại huyện Trảng Bàng, tỉnh Tây Ninh có vợ là bà Huỳnh Thị Sinh và 3 cô con gái.
Ngày ông hi sinh, 19/1/1974, các con ông còn nhỏ, cháu đầu mới 9 tuổi, cháu thứ
hai lên 6 và cháu út mới lên 3. Sau tháng Tư năm 1975, bà quả phụ Huỳnh Thị
Sinh đã ở lại căn nhà cũ tại Sài Gòn một mình bươn chải nuôi các con. Bà đã phải
chịu đựng muôn vàn thiếu thốn và sự đe dọa về mọi mặt của chính quyền cộng sản.
May nhờ trời thương cùng sự tần tảo ngoan cường của bà Huỳnh Thị Sinh, 3 cô con
gái của ông bà nay đã trưởng thành mặc dù không được vào đại học bởi vì bản lý
lịch “bất hảo” của ba mình, trung tá Ngụy Văn Thà quá cố. Hiện ông bà Ngụy Văn
Thà đã có 6 đứa cháu ngoại, cháu nào cũng chăm ngoan học giỏi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét