Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

VÀI LỜI CHIA SẺ CÙNG NHÀ BÁO LÊ PHƯƠNG DUNG

 Đặng Huy Văn: Hôm nay, 27/11/2013, nhân đọc lại bài "Putin, người đàn ông tuyệt vời nhất thế gian" của nhà báo Lê Phương Dung, đăng trên Blog Nhà Thơ Nguyễn Trọng Tạo, tình cờ tôi gặp lại một nhận xét của nhà báo Lê Phương Dung về "Đặng Huy Văn's Blog". Vậy nay, tôi xin phép chị Lê Phương Dung được đăng lại nhận xét đó sau gần một năm rồi không có dịp trao đổi với nhau và gửi chị những lời cám ơn chân thành nhất.

Nhà Báo Lê Phương Dung., on 06.12.2012 at 17:37 said:

"Kính gửi Tiến sĩ Đặng Huy Văn.

Thú thực là tôi cũng hay ” mò mẫm ” vào blog của TS để đọc các bài viết, nhiều khi tôi cứ thắc mắc lẩm bẩm một mình: Sao lại phí của trời thế này, một người có tâm hồn thơ, văn, viết cũng “quá được của nó ” mà lại đi học toán thì hơi bị trái khoáy, nhưng sức viết của TS thì tôi thật sự bái phục, và cũng phải học hỏi theo rất nhiều.Trân trọng cảm ơn những ý kiến góp ý của TS, tôi sẽ khắc phục để những bài viết của mình bớt khiếm khuyết hơn.
Xin được gửi tới TS những lời chúc tốt đẹp nhất.

Kính mến.
Lê Phương Dung" (Hết trích)(*)

Chị Lê Phương Dung kính mến!

Chị là người thừa kế của một gia đình đại quý tộc nước Pháp giàu có mà lại rất có tấm lòng với đồng bào Việt Nam mình ngày nay đang phải sống lầm than và đầy oan trái. Chị luôn viết bài bênh vực họ và tìm đến những vùng nghèo đói hẻo lánh xa xôi tự bỏ tiền túi ra để mua quà, quần áo, lương thực, thuốc men để giúp đỡ họ một cách thiết thực...Rất hiếm có các trí thức, nhà thơ, nhà báo Việt Nam nào ngày nay có thể làm được như chị. Tôi mới là người phải học tập chị, chị Phương Dung ạ.

Có lẽ, chị là một nhà báo chuyên nghiệp nhưng đã xuất thân từ một sinh viên nghèo, nên phải chăng vì thế mà chị đồng cảm với tôi. Đúng là tôi đã bỏ phí cả cuộc đời, đến 68 tuổi mới có cảm hứng và bắt đầu gõ bàn phím để viết. Và tôi cứ hồn nhiên gõ lên bàn phím những trăn trở gan ruột của mình rồi post lên các trang mạng mà quên rằng đêm đêm các cháu an ninh mạng đang dõi theo từng bài viết của tôi để chờ dịp mời tôi vào trại để an hưởng tuổi già. Chắc là các cháu ấy thấy các bài viết của tôi chất lượng còn quá non hoặc chỉ mới đề cập đến tính bản thiện giữa người với người thôi nên chưa gây ảnh hưởng đến sự an ninh của chế độ, do đó các cháu chưa lên phương án bắt tôi đấy thôi, chị ạ.

Vậy mà cũng đã sắp sửa tròn một năm kể từ ngày chị viết lời khích lệ tôi! Trong gần một năm qua, tôi chỉ viết thêm được gần 100 bài "cái gọi là thơ" thì còn quá ít, thế mà chị lại nói tôi "viết khỏe"! Cám ơn chị Phương Dung đã động viên, nhưng tôi nghĩ, có thể chị cũng có ý diễu một lão già như tôi mà còn tập tễnh viết "văn vần" làm gì cho nó khổ thân, phải không chị? Bởi vì các nhà thơ Việt Nam hiện nay đã đạt kỷ lục thế giới về số lượng và chất lượng rồi! Đến cả Tố Như có sống lại thì cũng đã phải vái gọi các nhà thơ Việt Nam thời đại này là "các cụ" vì họ tài giỏi đã vinh dự nhận được các giải thưởng danh giá. Thì một lão già 70 như tôi còn học đòi viết thơ con cóc làm gì, để tra tấn đồng bào Việt Nam, hả chị?

Biết thế mà tôi vẫn cứ viết như một kẻ dở hơi không biết thế nào là xấu hổ, vì chị ơi, tôi thấy dân ta khổ quá! Đi đâu, đến đâu cũng gặp dân oan. Từ trung tướng Trần Độ đến anh nông dân chất phác Nguyễn Thanh Chấn, từ cháu sinh viên Nguyễn Phương Uyên đến nhà báo Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, từ bà mẹ Việt Nam anh hùng bị cướp đất đến bà má Đặng Thị Kim Liêng của nhà báo Tạ Phong Tần phải tự thiêu...Và còn số phận của tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, Lê Quốc Quân, Đỗ Thị Minh Hạnh, nhà giáo Đinh Đăng Định, Đinh Nguyên Kha và biết bao người khác đang bị oan trái trong tù. Rồi tôi viết như một con thiêu thân mà quên rằng cánh cổng nhà tù cũng đang từng phút đợi chờ tôi!

Thôi, đành theo lời cụ Nguyễn Du đã dạy, "Cho hay muốn sự tại trời". Trời tính còn hơn người tính, phải không chị?

Cuối cùng, tôi xin kính chúc chị dồi dào sức khỏe và tiếp tục thương đồng bào mình như những gì mà chị đã và đang làm. Cám ơn nhà báo Lê Phương Dung rất nhiều nhé! 

Hà Nội, 27/11/2013
Thân kính chào chị 

(*) (nhathonguyentrongtao.wordpress.com/.../putin-nguoi-dan-ong-....)

4 nhận xét:

  1. Kính chúc TS Đặng Huy Văn cùng gia đình ông đón một mùa Giáng sinh thật vui vẻ và đầm ấm trong bình an với những điều may mắn, hạnh phúc.
    Chúc độc giả blog Đặng Huy Văn những điều an khang,thịnh vượng và thành công.
    Một người em,và là bạn đồng nghiệp thân thiết của nhà báo Lê Phương Dung.
    Trân trọng kính chúc.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin chân thành cám ơn chị Nguyễn Phạm Thủy Dương ZenPlara,

      Tôi tình cờ được quen nhà báo Lê Phương Dung qua trang Nguyễn Trọng Tạo và chị ấy đã gây cho tôi một ấn tượng sâu sắc về lòng nhân hậu, vị tha với bạn bè, đồng nghiệp, đối tượng bài viết và đồng bào lao khổ.

      Tôi cũng xin kính chúc chị vui vẻ trong đêm Noel và gặp nhiều may mắn hạnh phúc trong Năm Mới 2014! Tôi cũng xin nhờ chị chuyển hộ tôi tới chị Lê Phương Dung lời chúc Noel và Năm Mới hạnh phuc, mạnh khỏe để có nhiều bài viết nhân hậu và dễ thương hơn nữa.

      Merry Christmas!
      Đặng Huy Văn

      Xóa
  2. Chúc mừng năm mới 2014 TS thầy giáo Đặng Huy Văn cũng gia đình của thầy và các độc giả quý mến danghuyvan.blogspot, đón mừng Xuân mới, mong điều tốt lành sẽ đến với mọi nhà. Với lời cầu chúc của Lê Phương Dung mong muốn cuộc sống quanh ta tràn đầy vị tha và lòng nhân ái như tấm lòng của TS Đặng Huy Văn. Và một lời chúc chân thành nhất tới tất cả mọi người: mãi mãi hạnh phúc, bình yên bên gia đình và hạnh phúc, viên mãn, vui vẻ bên những người thân yêu nhất trong an lành, may mắn!
    Xin chép kính tặng TS Thầy giáo Đặng Huy Văn và độc giả một bài thơ, nhân dịp đầu xuân mới ạ.
    HOA RƠI.
    Đông về sao lạnh giá

    Tuyết trắng rơi đầy trời

    Lẻ loi trong màu tuyết

    Một cành hoa tím rơi


    Đông lạnh lẽo đơn côi

    So vai gầy thêm lạnh

    Đâu một thời xa vắng

    Ấm hạnh phúc đêm đông?


    Biết bao nhiêu nhớ mong

    Bao nhiêu là mơ mộng

    Lao xao buổi chiều đông

    Con đường buồn ngơ ngẩn

    Nhặt cành hoa trong tuyết

    Chạnh lòng khúc sầu đông.

    Kiev 2.2.2014
    Trân trọng kính chúc.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn những lời chúc tốt đẹp của chị Lê Phương Dung! Nhưng đọc bài thơ của chị, tôi buồn lắm! Phải chăng vì chị phải đón Tết trên đất khách quê người? Hay chị đang nặng lòng trắc ẩn với nột vị anh hùng nào đó?

      Trước đây, đọc các bài viết của chị, bài nào cũng tràn đầy sức sống, tràn đầy niềm vui, hạnh phúc, lạc quan, tin tưởng. Tuy đất nước mình nay đang có quá nhiều chuyện buồn, nhưng người tốt, lòng tốt ở nước ta còn nhiều lắm! Tôi nghĩ, chắc ai cũng sẵn sàng chia sẻ cõi lòng với chị, vì người nhân hậu như chị sẽ không bao giờ cô đơn cả!

      Cũng nhân dịp đầu Năm Mới Giáp Ngọ, tôi xin tặng chị mấy câu lục bát chân quê, mong được chị đón nhận!

      NHÌN SÔNG YÊN SÓNG THỞ DÀI
      (Mến tặng nhà báo Lê Phương Dung)

      Giữa mùa tuyết lạnh trời Âu
      Hỏi ai còn nhớ bạn bầu trời Nam?
      Còn chăng nghĩa nặng tình thâm
      Về trên đất mẹ âm thầm dõi theo?

      Còn đây bến cũ khó nghèo
      Con đò lưu luyến mái chèo ngẩn ngơ?
      Xuân về thuyền ghé bến xưa
      Hỏi người trên bến còn chờ đợi ai?

      Nhìn sông yên sóng thở dài
      Anh hùng sao nỡ cách rời thuyền quyên?
      Bởi chưng lạc bước Đào Nguyên
      Mãi vui tiên cảnh mà quên đường về?

      Còn trời, còn nước, còn quê
      Còn con phố cũ bờ đê sông Hồng
      Còn thuyền xuôi ngược trên sông
      Tiên kia sao thể sánh cùng cố nhân?

      Hà Nội, 3/2/2014
      Thân ái chào chị

      Xóa