Đặng Huy Văn: Đọc trên Nguyễn Tường Thuỵ
Facebook, tôi tình cờ bắt gặp bài thơ “ANH SẼ VỀ” của Nguyễn Tường Thuỵ gửi cho
bà xã cuối những ngày vào Nam dự phiên toà phúc thẩm xét xử hai tuổi trẻ yêu nước
anh hùng Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha tại Long An làm tôi rất xúc động.
Tôi đã thật sự cảm phục cả hai vợ chồng blogger Nguyễn Tường Thuỵ. Họ đã không
quản hi sinh tình cảm riêng, không tiếc công sức và tiền bac vì cuộc đấu tranh
cho tự do, dân chủ và nhân quyền của nhân dân Việt Nam . Bài viết này chỉ muốn bày tỏ một
chút lòng yêu mến và cảm phục đối với hai vợ chồng blogger Nguyễn Tường Thụỵ,
xin được sẻ chia cùng quí vị độc giả gần xa.
VÀI LỜI THƯƠNG GỬI ANH YÊU DẤU
(Mến tặng vợ chồng anh Nguyễn Tường
Thuỵ)
Về thôi em
đợi mỏi mắt rồi!
Ở nhà buồn
lắm Thụy chàng ơi!
Nước non giành
một phần thôi chứ
Sao để con thơ
phải đợi hoài?
Anh đi bè bạn
còn vui thú
Ở nhà em chỉ
một mình thôi!
Canh trường
khắc khoải chờ chuông cửa
Vừa chợp mắt
xong đã sáng trời!
Lần sau nhất
định đi ngắn nhé
Phải viết cam
đoan giấy hẳn hoi
Giá như không
vướng con còn dại
Em cũng đi
theo nước non rồi!
Anh về dạy dỗ
con chăm học
Để một mai kia cứu giống nòi
Khi cả muôn dân
cùng đội đá
Nhanh chớp
thời cơ vá lại trời!
Nhiều khi em
nghĩ thương anh quá!
Ngoài em ai
thấu nỗi lòng anh?
Quanh năm vác
tù và hàng tổng
Tóc đã hai
màu đâu phải xanh!
Mà phường cơ
hội nhìn anh tưởng
Ngang dọc Bắc
Nam để kiếm tiền
Trăm thứ nhỏ
to em chi hết
Mà nào chúng chịu
để anh yên!
Em cũng như
anh yêu nước lắm
Thương quá
dân oan khắp mọi miền
Nhưng vận
nước non còn phải đợi
Qua thời bỉ
cực mới lên tiên!
Vài lời thương
gửi anh yêu dấu
Em sẽ bên anh
đến bạc đầu
Yêu nước, chống
Tàu lo tranh đấu
Cùng toàn dân
Việt xiết tay nhau!
Hà Nội,
2/9/2013
Đặng Huy Văn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét