Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013

HOÀNG SA LÀ ĐÂU HỞ NGOẠI?



Lời Tác Giả: Trung tá Hải Quân VNCH Ngụy Văn Thà (quê quán Trảng Bàng,Tây Ninh), Hạm Trưởng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ10 đã vĩnh viễn nằm lại dưới đáy biển quần đảo Hoàng Sa ngày 19/1/1974! Ông đã để lại cho bà quả phụ Huỳnh Thị Sinh 3 người con gái lúc bấy giờ hãy còn bé dại. Với bao nhiêu nhọc nhằn gian truân của một người vợ góa lính VNCH, bà đã nuôi dạy ba cô con gái nên người và họ đã sinh cho bà sáu đứa cháu ngoại, trong đó cháu lớn nhất năm nay vừa học xong lớp 12 và sắp tới sẽ dự thi vào đại học.

Trước đây, má cháu do thành phần gia đình có ba ruột Ngụy Văn Thà đã “phạm tội” chống cộng sản Trung Quốc tại quần đảo Hoàng Sa, nên má cháu không được vào học đại học mặc dù đã thi đỗ. Năm nay, cộng sản Trung Quốc đã hiện nguyên hình là một tên đầu sỏ xâm lược truyền kiếp của dân tộc Việt Nam và ông ngoại cháu, trung tá Ngụy Văn Thà đã trở thành người anh hùng bảo vệ Tổ Quốc, tác giả bài viết sau đây hi vọng cháu sẽ thực hiện được giấc mơ mà trước đây má cháu còn dang dở.

Nhân dịp đã sắp đến ngày thi, tác giả xin viết bài này tặng cháu để chúc cháu đi thi gặp nhiều may mắn và đạt được kết quả mĩ mãn!

Hoàng Sa là đâu hở ngoại?

(Viết tặng cháu ngoại bà quả phụ Ngụy Văn Thà)

Hoàng Sa là đâu hở ngoại?
Mà lời ngoại hát bên nôi
Ru em cháu ngày bé dại
Nghe buồn da diết ngoại ơi!

Hoàng Sa xa không hở ngoại?
Mà dân đánh cá khi xưa
Hay ghé vào đây tránh bão
Nếu không về kịp bến bờ

Nguyệt Thiềm còn chăng hở ngoại?
Và đâu Duy Mộng, Quang Hòa
Linh Côn, Phú Lâm, Vĩnh Lạc...
Đi tìm Vạn Lý Hoàng Sa?

Ngoại kể ngày hai bảy Tết[1]
Giáp Dần giặc chiếm Hoàng Sa
Ông ngoại xác chìm đáy biển
Hồn theo cuồng bão bay xa!

Ngoại nuôi con trong nước mắt
Nuôi đàn cháu bằng lời ca
Những mong ngày sau khôn lớn
Cháu con nhớ nước, thương nhà

Nhưng giờ đây, sao vậy ngoại?
Bà con cô bác xuống đường
Hô vang: “Giặc Tàu cút xéo!
“Trả lại Hoàng Sa mến thương!”

Lại bị công an đàn áp
Bắt giam vào trại Lộc Hà
Đánh cho biêu đầu, máu chảy
Hèn với giặc, ác với ta?

Giá chi được ra thăm đảo
Lặn tìm hồn cốt của ông
Đưa về Trảng Bàng mai táng
Cho ông nằm cạnh Tổ Tông!

Nhưng ra Hoàng Sa thưa ngoại!
Giặc Trung Quốc bắn chết ngay
Ba chín năm Tàu chiếm đóng
Không ai còn được qua đây

Giặc còn âm mưu lấn chiếm 
“Đường Lưỡi Bò” trọn Biển Đông
Vin cớ Công Hàm Năm Tám[2]
Thời mồ ma thủ tướng Đồng!

Chúng dùng những đoàn “tàu lạ”
Phá thuyền, bắn giết, bắt người
Ngư dân mình nay đánh cá
Ai người bảo vệ ngoài khơi?

Ước gì hương hồn ông ngoại
Ghé về gặp cháu trong mơ
Nhắn lời gửi cùng bà ngoại
- Bà ơi hãy gắng đợi chờ!

Còn đủ sức chờ không ngoại?
- Ba chín năm đã qua rồi!
Hồn cốt ông còn đáy biển
Ngàn năm cũng đợi, cháu ơi!

Hà Nội, 23/6/2013
Ts. Đặng Huy Văn

GHI CHÚ:

[1]- Ngày 19/1/1974, nhân khi Quân Lực VNCH đang bị sức ép trên khắp các mặt trận từ quân đội chủ lực của VNDCCH, thì Trung Cộng đã cho nhiều chiến hạm bao vây và cưỡng chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Cuộc chiến đấu không cân sức nhưng anh dũng của những người lính VNCH đã bắn hạ nhiều phương tiện và tính mạng của lính Trung Cộng. Đặc biệt trong trận Hải Chiến Hoàng Sa đó, Trung Tá HQ Ngụy Văn Thà, Hạm Trưởng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ 10 đã mưu trí dũng cảm hạ gục được hai chiến hạm 389 và 396 của bọn Trung Quốc xâm lược. Nhưng HQ 10 cũng đã bị hư hỏng nặng, nhiều chiến sĩ hi sinh và bị thương trong đó có đại úy Hạm Phó Nguyễn Thành Trí. Lúc đó, Hạm Trưởng Ngụy Văn Thà đã quyết định chiến đấu đến giọt máu cuối cùng và các ông đã tiếp tục nã đạn vào các chiến hạm của TQ. Cuối cùng các ông đã bị chết chìm cùng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ 10 vào lúc 14 giờ 52 phút ngày 19/1/1974, tức ngày 27 tết Giáp Dần! Quân ta có 74 chiến sĩ đã hi sinh anh dũng.

[2]- Công Hàm ngày 14/9/1958 của thủ tướng nước Việt Nam DCCH Phạm Văn Đồng gửi thủ tướng Trung Quốc đã “ghi nhận và tán thành” bản Tuyên Bố ngày 4/9/1958 về lãnh thổ và lãnh hải 12 hải lý của Trung Quốc bao gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.

6 nhận xét:

  1. TÂM SỰ CỜ VÀNG(www.xichloviet.com)

    http://xichloviet.wordpress.com/2011/06/18/tam-s%E1%BB%B1-c%E1%BB%9D-vang/

    Lại hết một năm sống tha hương.
    Băm mấy xuân qua vẫn đọan trường.
    Cộng sản vẫn còn, ta chưa chết.
    Nhưng biết bao giờ thấy cố hương?
    Quốc hận hằng năm vẫn nhớ ngày
    Ôm niềm uất hận lết sang đây,
    Ngày xưa nhớ cái năm năm bốn
    Cũng tại cộng nô phải chạy dài.
    Số kiếp di cư đến hai lần
    Hai lần nhưng vạn nỗi gian truân.
    Lần sau còn nhục hơn lần trước,
    Vứt cả ba lô cởi cả quần.
    Cũng tại ta xui mới thế này
    Thầy ta đừng chạy chúng biết tay
    Phải chi thầy thí vài trăm triệu
    Đâu phải chạy te vứt cả giày.
    Dù bỏ chạy te vứt cả giày.
    Nhưng ta nào có sợ chúng bay.
    Chẳng qua cũng chỉ vì thời vận
    Tại số nên ta mới như vầy.
    Ta quyết không quên mối hận này.
    Con không làm được cháu ta thay
    Cờ vàng ta phất không ngừng nghỉ.
    Rồi sẽ có ngày chúng biết tay
    Ta vẫn cờ vàng vẫn duyệt binh
    Vẫn hát vang lên khúc quân hành
    Để cháu con ta luôn ghi nhớ
    Hình ảnh hào hùng lớp cha anh.
    Dù là quần áo chợ si đa
    Dù chẳng súng gươm cũng gọi là
    Quân đội cộng hòa thời oanh liệt,
    Để ta ôn lại quãng đời ta.
    Ta phất cờ vàng giữa cờ hoa
    Cờ hoa cứu giúp chở che ta
    (Không có cờ hoa ta lạnh gáy
    Cộng sản rập rình rét bỏ cha.)
    Nhớ về hòn ngọc viễn đông xưa
    Nơi ta hoan lạc suốt bốn mùa
    Tên em ngày ấy không còn nữa
    Còn lại nơi này cái little.
    Thế mà chúng cũng chẳng buông tha.
    Theo đến nơi này xứ cờ hoa.
    Cái little kia nào có tội
    Chúng cũng vặt luôn tức bỏ bà.
    Mấy chục năm ròng giữa chốn đây.
    Eo phe (welfare) vẫn lãnh vẫn ăn mày.
    Phút tem (food stamp) không có đời ta tận
    Bởi thế cho nên phải lụy thầy.
    Ta chạy sang đây đã cùng đường
    Thế nên ta vẫn phải khói hương
    Tâm nguyện khấn cầu ông thánh Mỹ
    Phù hộ ta tròn mộng hồi hương.
    Thầy ta ta dựng tượng phụng thờ
    Cũng vì ơn nghĩa những năm xưa
    Thế mà chúng bảo “quân chơi đĩ ”
    Năm mươi tám vạn hồn có biết chưa
    Hỡi chúa hỡi thần hỡi Ala
    Hỡi Mô ha mét hỡi Di đà,
    Cộng nô láo xược không vặn cổ
    Lại cứ vặn nhầm cổ chúng ta.
    Thà ta nô lệ xứ cờ hoa
    Quyết không về lại chốn quê nhà
    Làm mướn, cu li, hay rửa chén,
    Rửa đít cho thầy cũng sướng cha.
    Rửa đã bao năm rửa mòn tay,
    Nhưng vẫn không quên rửa hận này.
    Đời ta không được, đời con cháu,
    Quyết diệt cho tiêu bọn chúng mày.
    Trung cộng âm mưu chiếm Trường Sa.
    Đã lâu mới có dịp hò la.
    Cầu trời nó chiếm luôn Hà nội.
    Cho đáng bọn mày hả dạ ta.
    Trung cộng to đầu thế mà ngu.
    Đất liền không lấy lấy san hô.
    Sao bay không chiếm luôn cả nước,
    Chẳng lẽ bọn mày sợ chúng ư.
    Bay cứ đánh đi có chúng tao
    Tuy tao chẳng có tí quân nào
    Nhưng tao có cái mồm to khỏe.
    Chống cộng nhưng tao khoái ba tàu.
    Ta có cờ vàng có ống loa
    Có kèn có trống có cờ hoa.
    Tuy hô đả đảo thằng trung cộng
    Nhưng chống chỉ là Cộng xứ ta.
    Chẳng lẽ xuống đường chống tụi bay
    Mà không đả đảo thật hăng say.
    Thì ai mà biết ta yêu nước.
    Nhưng tấm lòng ta khoái chúng mày.
    Hàng hóa Việt Nam bán dẫy đầy
    Nhưng ta cương quyết phải tẩy chay
    Thà ta ủng hộ hàng tàu chệt
    Cho lũ cộng mày chết trắng tay.
    Nhớ nước ta càng thêm uất ức,
    Thương nhà tiếc mãi cái vila.
    Sang đây cam phận thằng ở đợ
    Cũng tại bọn mày lũ cộng nô
    Lạy thánh A la lạy chúa tôi
    Con chống bao năm quá đuối rồi
    Sức kiệt lực tàn đành chống gậy.
    Nay còn chỉ mỗi cái mồm thôi.
    Xin chúa hộ phù lũ chúng con
    Vặt cho chết hết lũ tham tàn
    Mai này phục quốc con xây tượng
    Xây nhà thờ mới đẹp to hơn.
    ***
    Mấy chục năm ròng giữa chốn đây.
    Bưng bê rửa bát đã bao ngày.
    Vẫn chưa rửa được niềm căm hận
    Ôi biết sao vơi mối thù này.
    (Trích comment diễn đàn vietweely)

    Trả lờiXóa
  2. CÔNG HÀM BÁN NƯỚC” (www.xichloviet.com)

    http://xichloviet.wordpress.com/2011/06/17/%E2%80%9Ccong-ham-ban-n%C6%B0%E1%BB%9Bc%E2%80%9D/

    Việc những người chống cộng lấy công hàm năm 1958 của thủ tướng Phạm Văn Đồng rồi rêu rao như là bằng chứng chính quyền VN bán biển bán đảo cho Tàu cho thấy đến nay mà vẫn còn có quá nhiều người ngu trong hội cờ vàng. Ngu là vì quá xem thường quần chúng, cho nên mới diễn dịch công hàm này thành văn kiện bán nước để tố cộng họ hy vọng đánh vào lòng yêu nước của người dân để mong kích động chống lại chính quyền. Tuy nhiên nguời ít học nhất cũng hiểu được việc chuyển sở hữu tài sản giữa cá nhân với nhau cũng phải có những bước đàm phán và ký kết rất chặt chẽ buộc chặt bằng những văn bản có tính pháp lý chứ đừng nói chi chuyển nhựợng tài sản đất đai quốc gia mà không có ông thủ tướng nào trên thế giới có quyền hạn.

    Cũng chỉ vì muốn gỡ gạc cái tội bán nước cho ngoại bang, dẫn giặc vào nhà cho nên họ phải tìm mọi cách tố CS cũng bán nước như họ. Khi vớ được công hàm của thủ tướng Phạm Văn Đồng thì họ như vớ đuợc vàng. Dù rằng nó không hề có giá trị pháp lý nào để TQ áp đặt chủ quyền lên các quần đảo nhưng lòng thù hận nó làm cho họ mất cả lý trí ra sức suy diễn nhào nặn công hàm này thành một văn kiện bán nước.

    Cứ đơn giản hóa các quần đảo là một tài sản có chủ sở hữu thì việc chuyển nhượng phải có sự đồng thuận của chủ sở hữu và người mua. Một công văn của một cá nhân dù cá nhân đó là thủ tướng không có một chữ nào nói đến chủ quyền, không có chữ nào nói đến đảo, lại không phải là chủ sở hữu, không có đàm phán không có ký kết mà gọi là một công hàm bán nước mà cả bầy cờ vàng nghe rồi lải nhải theo thì quả không gọi là ngu thì không biết gọi là gì.

    Trường Sa Hoàng Sa Năm 1958 do VNCH nắm quyền chủ sở hữu thế mà thủ tướng VNDCCH lại có thể nhượng bán cái mà mình không sở hữu và thằng Tàu ngu hơn, ngu đến nỗi chỉ mua trâu vẽ bóng. Thế mà cũng xuyên tạc rồi hùa nhau tố cộng được thì đúng là não lợn.

    Bán một miếng đất ruộng cũng phải có bản đồ ghi rõ nó ở đâu, chủ nó là ai, có được quyền bán hay không hay đang tranh chấp, rồi phải có hàng xóm xác nhận ranh giới thực. Thế mà bán cả quần đảo chỉ cần vài chữ là xong, thế mà họ cố mà nghĩ ra. Suy nghĩ như thế chỉ có ở cái đầu nô lệ. Phận nô lệ thì chưa từng làm chủ đất nước bao giờ chỉ là tay sai, mọi thứ đều do ngoại bang quyết định cả , ngay cả cái hiệp định Paris Mỹ nó cũng viết sẵn cho mà ký vào thì làm gì có ý thức gì về chủ quyền. Ngô Đình Diệm đã từng tuyên bố biên giới nước Mỹ kéo dài đến vĩ tuyến17 đủ thấy cái tư tưởng nô lệ nó ăn sâu như thế nào, và thực tế cả miền Nam VN hoàn toàn lệ thuộc Mỹ đó mới chính là sự thật.

    Nếu cho văn thư của thủ tướng Đồng là “công hàm bán nước “ có giá trị đối với Tàu thì còn gì để nói, làm gì phải đợi đến năm 1974 Tàu nó mới đánh chiếm Hoàng Sa. Thực tế từ năm 1956 Tàu nó đã chiếm đảo Phú Lâm và Linh Côn mà không cần đến cái “công hàm “ nào cả.

    Đó hoàn toàn chỉ là một tuyên bố ngoại giao có tính cách song phương không liên quan đến lãnh hải của nước thứ ba và chỉ đề cập đến phần lãnh hải trước kia của VNDCCH theo đúng giá trị giới hạn tồn tại của nước VNDCCH.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. (TIẾP PHẦN TRÊN )

      Lãnh hải của VNDCCH năm 1958 và lãnh hải VNCH hoàn toàn khác xa nhau và có chủ quyền riêng . Sau khi giải phóng miền Nam, VN đã ngay lập tức chiếm giữ 21 đảo trên quần đảo Trường Sa, lúc đó thì VN mới chính thức tiếp quản chủ quyền trên quần đảo này khi Tàu chưa kịp ra tay cướp. Năm 1988 hải quân VN đã hy sinh 74 chiến sĩ để bảo vệ đảo và kiên quyêt bảo vệ đến nay. Thực tế đó đã chững minh ngược lại tất cả những gì bọn phản động cáo buộc. Nếu công hàm có giá trị chuyển nhượng lãnh thổ thì ngày nay không có vấn đề tranh chấp biển Đông mà Tàu chỉ việc lấy cái “công hàm “ ra mà chiếm cứ hợp pháp.

      Chỉ có “ngu chính danh” mới không biết đến những việc nêu trên. Lưu manh Tàu cũng không thể sừ dụng công hàm như một bằng chứng để yêu sách về lãnh thổ thế mà lưu manh cờ vàng cứ cố ra sức ngụy biện mà bẻ cong cái lý lẽ về chủ quyền về phía Tàu thế mới khốn nạn.

      Ngậm máu phun người lu loa tố cộng để che đậy tội ác bán nước là sách lược cờ vàng. Không lấy cái mồm, không xuyên tạc tố cộng thì chẳng còn lấy cái gì mà chống. Nhưng chống cộng bằng cách cố bói móc tìm cách bẻ cong lịch sử xuyên tạc sự thật có lợi cho Tàu, gán ghép chủ quyền đất nước cho Tàu thì chỉ có cái đầu của nô lệ cờ vàng mới nghĩ ra được.


      Xóa
    2. BẠN BIẾT GÌ VỀ RẬN PHẢN ĐỘNG
      Hiện nay, trước những diễn biến mới của tình hình đất nước cũng như thế giới, và việc Việt Nam tham gia tổ chức WTO đã tạo ra nhiều thuận lợi cũng như thách thức mới cho đất nước. Lợi dụng sự mở cửa thông thoáng, quyền tự do dân chủ, và quyền con người luôn được nhà nước đảm bảo, và được sự bảo hộ của các nước lớn nên đã có rất nhiều rận lợi dụng để hoạt động chống phá cuộc cách mạng đi lên xã hội chủ nghĩa của Đảng và nhân dân Việt Nam.

      Có nhiều người hỏi rằng đám rận này từ đâu ra?

      Xin thưa rằng, đó là từ một bộ phận Việt gian, bán nước hại dân, làm tay sai cho lũ đế quốc, thực dân Pháp, Mỹ thuở nào. Sau khi bị quân và nhân dân ta đánh đuổi, chúng ba chân bốn chẳng chạy theo chân quan thầy, trốn chạy khỏi tổ quốc để tiếp tục kiếp sống chó săn ăn bám. Chúng “chiến đấu” bằng mồm, núp đằng sau tấm lá chắn “tự do – dân chủ” và sự bảo hộ của quan thầy và ăn đô la do quan thầy của chúng cấp cho. Từ nguồn gốc đó, sau khi con cháu của chúng sinh ra, chúng lại dạy cho con cháu cách làm RẬN và kiếm sống kí sinh trên quan thầy. Không dừng lại ở đó, chúng còn dùng tiền để mua chuộc lôi kéo, biến những người có quan điểm trung lập, thất nghiệp, cần tiền,…thành những con RẬN như chúng. Và một nhóm người nữa cũng không kém phần nhiệt tình đó là bọn cơ hội chính trị, vì hám danh hám lợi mà cam chịu làm rận.

      Và một nhóm người nữa cũng không kém phần nhiệt tình đó là bọn cơ hội chính trị, vì hám danh hám lợi mà cam chịu làm rận.

      Vậy làm thế nào để nhận biết được những chú RẬN bé nhỏ, luôn sống ẩn nấp này?
      Về cơ bản chúng sẽ có những dấu hiệu nhận biết sau đây:
      1. Chúng soi mói, chỉ trích, xuyên tạc, bêu riếu,bóp méo sự thật, lái vấn đề sang hướng ngược lại.. các chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng, pháp luật của nhà nước mà không hề đưa ra một ý kiến đóng góp mang tính xây dựng nào cả (chỉ nhằm vào việc “phá” chứ không muốn “xây”) nhưng chúng vẫn lớn tiếng gọi đó là vì dân vì nước để che mắt người dân.
      2. Đội bu Mỹ lên đầu, lấy bu làm tiêu chuẩn cho mọi vấn đề của Việt Nam trong khi thể chế chính trị của hai nước là hoàn toàn khác nhau. Tóm lại với chúng “rắm Mỹ cũng thơm” như nước hoa Pháp vậy.

      3. Xuyên tạc, bôi vẽ lịch sử nhằm lộng giả thành chân; chúng lật lọng, xuyên tạc, biến cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước thành một cuộc nội chiến; Chúng khôi phục và nâng tầm đám Ngụy quyền tay sai thành đối trọng với chính quyền hợp pháp của nhân dân Việt Nam,…
      4. Xấu xa và đê tiện hơn gì hết đó là chúng bôi nhọ, xuyên tạc hình ảnh Bác Hồ và các nhà lãnh đạo Việt Nam.
      5. Chúng luôn tự cho mình là yêu nước, tri thức, dân chủ cấp tiến, trong khi những việc làm, lời nói của chúng luôn thể hiện là những kẻ vô học, không có khối óc suy nghĩ, không nhìn thực tế diễn ra và suy luận theo hướng logic.
      6. Đơm điều đặt chuyện về nội bộ Đảng CSVN, về đời tư các lãnh đạo Việt Nam nhằm gây chia rẽ và tạo tư tưởng không tốt trong dư luận
      + Vân vân và vân vân …

      Xóa
    3. -VẬY HIÊN NAY CÓ BAO NHIÊU RẬN?
      Từ nguồn gốc, xuất xứ, chúng ta có thể phân loại sơ bộ gồm có các loại rận như sau:
      1. Rận chúa: Đây là lũ rận nguy hiểm nhất vì chúng là cầu nối giữa “mẫu quốc” với đám rận còn lại. Những rận chúa này là “tinh hoa” của đám rận hải ngoại. Đa số chúng là những người còn sót lại của chính quyền Ngụy Sài Gòn đã bám đít “ mẫu quốc” cho đến bây giờ.
      2. Rận sĩ – chí thức: Chúng thường tự xưng là “nhân sĩ – trí thức” Đây là loại rận nham hiểm nhất. Nấp đằng sau những vỏ bọc hoành tráng như giáo sư, tiến sĩ, nhà văn, nhà thơ, nhà báo, sỹ quan quân đội… . Chúng lấy những chức danh, học hàm học vị để tôn những luận điệu của chúng lên hòng đánh lừa và thuyết phục nhân dân.
      3. Rận thánh thần: đám rận này núp trong tấm áo chùng thâm hoặc áo cà sa, mượn danh thánh thần để mưu sự chuyện thế tục. Lợi dụng đời sống tâm linh, phong tục tập quán của nhân dân để tác nghiệp.
      4. Rận vô lại: thành phần rận này thì đông đảo nhất, bất tài vô tướng, chỉ làm “cách mạng” bằng thứ vũ khí duy nhất chúng có: chửi đổng, chửi thề,… Loại này có thể thấy rất nhiều ở các trang mạng, blog LỀ BẨN, đặc biệt là khu giành cho bình luận bài viết.
      5. Rận mầm non: là những thanh thiếu niên còn non nớt, chưa vững về bản lĩnh chính trị, thiếu hiểu biết lịch sử, thực tế, lại thừa thãi ham muốn vật chất nên dễ dàng bị các rận già kích động, lôi kéo, dụ dỗ,…
      6. Rận sữa: Loại này bao gồm những kẻ mang khá đầy đủ “phẩm chất rận” nhưng vì nhiều lý do không dám bước qua cái ranh giới mong manh mà luật pháp vạch ra (như còn ăn cơm nhà nước, muốn “dấn thân” nhưng lại sợ tù đày,…) mà chỉ đứng xa xa (trên blog) hò reo, tang bốc, cổ vũ các rận chị, rận anh.

      Mục đích và phương pháp hoạt động của chúng là gì?
      Mục đích của chúng là từ việc gây chia rẽ nội bộ đất nước, làm tổn thương mối quan hệ giữa nhân dân và chính quyền bằng các thông tin xuyên tạc, bịa đặt, bôi nhọ, đơm đặt…Gây bất ổn an ninh – chính trị – xã hội bằng những hoạt động chống phá như rải truyền đơn, đặt mìn hoặc biểu tình nhân danh yêu nước. Xuyên tạc, bóp méo lịch sử và reo rắc những thông tin “đổi trắng thay đen” đầu độc các thế hệ trẻ Việt Nam, nhân dân Việt Nam, nhằm tạo ra cách mạng màu, cách mạng đường phố ( gọi tắt là BIỂU TÌNH) tại Việt Nam để lật độ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam nhằm thỏa mãn cơn khát quyền lực chính trị của chúng.

      Biện pháp để phòng ngừa, phát hiện và ngăn chặn Rận là gì?
      Rất đơn giản, đó là mỗi một người dân luôn luôn đề phòng, cảnh giác với những thông tin truyền miệng, thông tin trôi nổi trên Internet, khi có khúc mắc về vấn đề gì đó thì nên tìm hiểu kĩ, chớ nôn nóng, cả tin,…Mọi tin tức cần biết thì nên tìm đọc trên các phương tiện thông tin đại chúng, báo mạng chính thống để tránh lây nhiễm các tin tức độc hại mà bọn rận tung ra. Khi nhận thấy những biểu hiện là RẬN thì kiên quyết đấu tranh, phản bác lại những luận điệu của chúng, cho chúng thấy nhân dân Việt Nam không Ngu, nhận biết được cái đúng cái sai và âm mưu của chúng, nhanh chóng vạch trần bộ mặt thật của chúng cho mọi người cùng biết. Luôn tạo cho mình một mối quan hệ, thông tin kịp thời với cơ quan chức năng để khi nhận thấy các đối tượng RẬN là nhanh chống báo cho cơ quan chức năng ngăn chặn, bắt chúng phải chịu hình phạt của pháp luật.

      Xóa
  3. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa