Hãy ngửng cao đầu hỡi cựu chiến binh Đoàn Văn Vươn vĩ đại!
Hơn 70 triệu nông dân Việt Nam khắp cả nước đứng bên anh
Hàng triệu hồn thiêng Biên Giới, Hoàng Sa...đã về đây đầy đủ
Gặp nhau trên Bến Cảng quê hương hát điệp khúc quân hành
Đã uống máu của đồng đội chúng ta qua ba cuộc chiến tranh
Đem về mua chức quyền, xây biệt thự, lập ngân hàng vấy máu
Cướp đầm tôm được tạo nên bởi công sức và tính mạng con anh!
Chúng ở đâu rồi? Anh hãy điểm tên chỉ mặt cho chúng tôi
Chúng là cả bầy sâu từ muôn phương qui tụ về Hà Nội
Sâu trung ương ăn to, sâu tỉnh huyện phường ăn nhỏ
Sâu xã thôn la liếm không từ đồ phế thải tanh hôi
Từ ngày ra quân, anh đam mê nghề thủy sản chăn nuôi
Lao động quên cả ăn, bán cả tài sản đi vì con tôm con cá
Đắp đê quai, trồng sú vẹt thành rừng lấn dần ra biển cả
Cùng cả các gia đình anh chị em không có phút nào ngơi
Nhưng ai ngờ sắp có một dự án lớn qua đây và sẽ phải di dời
Khu nuôi trồng này nếu có dự án đền bù sẽ được nhiều tiền
lắm
Các quan nổi máu tham cố đuổi anh đi trước ngày làm dự án
Để cướp tiền đền bù mà gần hai mươi năm anh đã bỏ công lao!
Bọn cướp đến nhà mà không được đứng lên để tự vệ hay sao?
Anh đâu định giết người, súng “hoa cải” chỉ mua về dọa chuột
Nhưng quyền sinh quyền sát trong tay, đảng nói gì mà chả
được
Nay còn đâu Tòa Đại Hình Cần Thơ của nước Pháp năm nào!(*)
Anh hãy nhìn ra ngoài xe, chúng tôi là hàng triệu đồng bào
Những dân oan Văn Giang, Sài Gòn, Cần Thơ, Dương Nội...
Cả những hồn thiêng từ Trường Sơn, Hoàng Sa, Biên Giới...
Sẽ hét thật to vào mặt lũ độc tài: “Trả lại danh dự cho
anh!”
Đoàn Văn Vươn, anh là hồn sông, hồn núi kết thành
Là chàng Chữ Đồng Tử từ thời Hùng Vương sống lại
Là hậu duệ của Lạc Long Quân từ các đời truyền mãi
Đã đứng lên cùng nông dân VN làm nên cuộc đấu tranh
Chúng ta đã hi sinh chiến đấu bao năm để dân cày có ruộng
Những năm CCRĐ kẻ nào đã hô “Ruộng đất cho người cày!”?
Nhằm phát động nông dân giết oan hơn hai vạn người vô tội
Vậy nay độc lập rồi, Hiến Pháp 92 ghi ruộng đất thuộc về ai?
Ai đã biến nông dân Việt Nam thành những kẻ làm thuê cuốc
mướn
Trên chính cái thửa ruộng của ông cha được truyền lại tự bao
đời?
Sửa đổi HP 92, dân đòi “Đất Của Dân” phải ghi vào Hiến Pháp
Sao lại qui kết: “suy chính trị, đạo đức và lối sống suy
đồi’?
Sao lại không đưa kẻ hù dọa dân kia ra trước vành móng ngựa?
Mà lại luận tội một người nông dân chỉ biết chăm chỉ làm ăn
Đã đóng góp sức mình làm giàu cho gia đình và đất nước
Phải chi đó là điều toàn dân đang trăn trở băn khoăn?
Ngày mai chúng ta sẽ cùng hô thật to để anh Vươn nghe thấy:
“Hãy trả tự do cho các anh Đoàn Văn Quý, Đoàn Văn Vươn!
“Hãy trả lại cho ta Hoàng Sa, Trường Sa, biển cả và đất rừng!
“Việt Nam
không thể nào chịu thêm một lần Bắc Thuộc nữa!”
Ôi! Đoàn Văn Vươn là người đã thổi bùng lên ngọn lửa
Để sớm có một Việt Nam -Tự Do-Dân Chủ và Hòa Bình...
Hà Nội, 1/4/2013
Ts. Đặng Huy Văn
(*)
Vụ án Đồng Nọc Nạn, xã Phong Thạnh, huyên Giá Rai, tỉnh Bạc Liêu xẩy ra
ngày 16/2/1928. Ngày 17/8/1928, Tòa Đại Hình Cần thơ của Pháp đã xử những người
nông dân chống lại bọn cường hào cướp đất là vô tội.
Tiếng oan dậy đất oán ngờ lòa mây. Xin cảm ơn người bà con họ Đặng.
Trả lờiXóaAnh đã làm đúng sứ mạng của người trí thức: LÊN TIÊNG CHO LẼ CÔNG BẰNG, CHO SỰ TIẾN BỘ, CHO CUỘC SỐNG CON NGƯỜI
Xin đồng cảm với bác,gửi bác bài viết cũ thay cho nỗi bức xúc hôm nay:
Trả lờiXóaTiếng súng Đoàn Văn Vươn
Tiếng súng Đoàn Văn Vươn
Phát súng hoa cải của anh
Vang khắp năm châu bốn biển
Tiếng nổ bổng thành tiêu điểm
Làm bọn quan tham rụng rời.
Ai về Hải Phòng-Tiên Lãng
Mà xem bầy thú mặt người
Quan xã,quan huyện,quan tỉnh
Đồng sàng dị mộng,than ôi.
Quen thói cữa quyền hống hách
Kết bè kết đảng làm càn
Luật pháp coi như cỏ rác
Mặc lòng dân chúng oán than.
Mồ hôi ,nước mắt đổ xuống
Nên đồng nên bãi tốt tươi
Đất không phụ người chăm bón
Cớ chi người lại phụ người ?
Phá nhà,cướp đất trắng trợn
Từ trên xuống dưới một lòng
Quan tòa như quân du đảng
Oan tình ai rửa hết không ?
Từ anh hùng thành phản tặc
Cơ trời đảo lộn ai hay
Ngờ đâu viên đạn hoa cải
Trúng tim một lũ cướp ngày.
Giờ này ngồi sau song sắt
Không biết anh vui hay buồn
Tên anh đi vào lịch sử:
Tiếng súng của Đoàn Văn Vươn.
Mới hay lòng dân trời tỏ
Tức nước thì sẽ vở bờ
Gieo gió có ngày gặt bão
Các người nhớ kỹ giùm cho.
Xuân Lộc
13/2/2012
Đồng Nọc Nạng-Cống Rộc